Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 422 : Vô thượng tiên đồ (25)

Ngày đăng: 01:31 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Lúc hai người nói chuyện, phía trên lại có một số đồ vật loạn thất bát tao rơi xuống, nện vào trong huyết trì, làm máu vẩy ra.



Bên ngoài huyết trì hiện lên sương mù màu máu nhàn nhạt.



Ầm ——



Tịch Lan cũng đập xuống đất.



Nàng ta đánh giá bốn phía, rồi cấp tốc đứng dậy...



Sơ Tranh lao ra chính là một cước, đạp trên người nàng ta.



"Sơ Tranh!"



Tịch Lan tức giận, bấm tay thành trảo, trở tay công kích Sơ Tranh.



Hai người so chiêu ở bên cạnh huyết trì.



Sương mù trên huyết trì càng ngày càng đậm, trước mắt Sơ Tranh giống như cũng chỉ còn lại sương mù màu máu kia.



Ở giữa huyết trì, một cái bóng màu đen, dần dần hiển lộ.



"Ha ha ha ha..."



Tiếng cười dữ tợn trừ trong sương mù truyền ra.



Thanh âm kia truyền đi rất xa.



Phảng phất như âm thanh từ trong địa ngục truyền đến, làm người nghe rùng mình, tê dại cả da đầu.



"Đại nhân!!" Tịch Lan lập tức quay người, mặt mũi tràn đầy kinh hỉ.



Đại nhân thật sự ra được rồi!



"Ngươi là người phương nào!"



Cái bóng màu đen kia lắc lư, lướt nhẹ về phía Tịch Lan.



Tịch Lan kích động nhìn, giống như tín đồ rốt cuộc cũng đợi được thần minh của mình, thành kính lại sùng bái.



"Đại nhân, ta là tùy tùng của ngài." Tịch Lan thành kính cúi đầu xuống.



Đầu gối nàng ta hơi cong, mắt thấy sắp quỳ xuống đất, nhưng một giây sau cả người nàng ta đột nhiên bay ra bên ngoài.



Có thứ gì đó túm lấy nàng ta...



Nhưng là cái gì, Tịch Lan hoàn toàn không biết.



Chỉ cảm thấy cánh tay và chân đều không cử động được.



Thứ túm lấy nàng ta kéo nàng ta lên không trung, sau đó bỗng nhiên buông ra.



Thân thể Tịch Lan vèo một cái rơi xuống dưới.



Sắc mặt Tịch Lan âm trầm, ổn định thân thể của mình, phía sau lưng vang lên tiếng xé gió, nguy cơ khiến lông tơ toàn thân nàng ta dựng đứng, theo bản năng vung ra một đạo công kích.



Trong chớp nhoáng, nàng ta thấy rõ là ai công kích mình.



Sơ Tranh!



Nữ nhân đáng chết này, lúc này lại dám quấy rầy mình và đại nhân giao lưu.
"Ngươi xem thường ai đây! Bản tôn đánh khắp thiên hạ không đối thủ, sao có thể không đánh lại lão thất phu kia, ngươi nói đùa gì vậy hả!"



Ánh mắt Sơ Tranh đi dạo trên người hắn một vòng.



Phảng phất như đang nói: Ngươi bây giờ lưu lạc đến nước này, mà còn đánh khắp thiên hạ không đối thủ?



Tuyết Uyên tức giận đến giơ chân: "Ta cho ngươi biết, ngươi bớt xem thường người đi, nếu không phải trước đó ngươi thừa dịp lực lượng của ta suy yếu, ta sẽ sợ ngươi chắc?"



Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.



Tính là anh hùng hảo hán gì!!



Không biết xấu hổ!



Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Ngươi không phải là người."



Tuyết Uyên: "..."



Sơ Tranh giơ tay kéo ra một sợi ngân tuyến, quấn nó lên móng vuốt của Tuyết Uyên: "Đi đi."



Tuyết Uyên chỉ cảm thấy móng vuốt có chút mát mẻ.



Sợi ngân tuyến kia đang dần dần biến mất trong không khí, hoàn toàn không thấy tung tích nữa.



"Vậy là được rồi?" Tuyết Uyên hơi nghi ngờ: "Ngươi sẽ không cố ý hại ta chứ?"



Sơ Tranh liếc hắn một cái: "Hại ai cũng sẽ không hại ngươi."



Ta không muốn sống sao?



Thẻ người tốt mà có thể tùy tiện hại được à?



Tuyết Uyên: "..."



Tuyết Uyên cúi đầu xuống, câu nói kia giống như ma âm, không ngừng vang lên bên tai.



Tim đập nhanh hơn.



Bịch bịch...



Đáy lòng Tuyết Uyên không khỏi có chút bối rối, hắn cũng không biết mình bị làm sao, dù sao chính là...



Cảm giác không nói nên lời.



Ai.



Tuyết Uyên không dám nhìn Sơ Tranh, nhảnh nhót chạy sang phía Đỗ Hồi.



Nếu như lúc này Tuyết Uyên quay đầu, liền có thể trông thấy, sắc mặt Sơ Tranh rất khó coi, và trên gương mặt không ngừng đổ đầy mồ hôi.



Cô hơi lay động thân thể một cái, có chút thoát lực đi vòng quanh.



Tuyết Uyên tiếp cận Đỗ Hồi, Đỗ Hồi thật sự không có chút phản ứng nào, vẫn đang nói chuyện với Tịch Lan.



"Nếu ngươi là tùy tùng của ta."Thanh âm Đỗ Hồi trầm thấp: "Vậy liền hiến thân thể cho ta đi."



Tịch Lan trừng lớn mắt, giống như không thể tin: "Đại nhân..."



"Thế nào, ngươi không nguyện ý?"



***



Chương này dành tặng cho BigMom1108 chúc nàng năm mới an vui 😘