Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 484 : Nữ vương huyết tộc (13)

Ngày đăng: 01:32 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥ 



"Các ngươi muốn làm gì?"



Huyết tộc tóc đỏ đi lên phía trước, những Huyết tộc này có chút cổ quái, không giống như Huyết tộc trên đảo Tử Vong.



"Tô Cực các hạ, bớt lo chuyện người khác đi." Một Huyết tộc trong đó mở miệng, ý vị cảnh cáo rõ ràng.



Huyết tộc tóc đỏ nhíu mày: "Các ngươi từ bên kia đến?"



Đối phương âm trầm cười cười, vung tay lên: "Giết cô ta."



"Cô ta" kia là chỉ ai, không cần nói cũng biết.



Sơ Tranh bóp cổ tay, đi lên đón đám người này.



Ta! Đánh nhau! Chuyên nghiệp!



Đám huyết tộc này từ bên kia tới, thực lực cao hơn rất nhiều so với Huyết Tộc trên đảo Tử Vong.



Sơ Tranh phát giác lực lượng của thân thể này còn yếu.



Cô chỉ có thể sử dụng lực lượng của mình.



Mấy Huyết tộc bị Sơ Tranh xoay vòng.



Ngay khi bọn chúng tức giận, dây nhỏ màu bạc đột nhiên xuất hiện trong không khí, Huyết tộc đồng thời cứng đờ.



Bọn họ bị vây ở chính giữa.



Những sợi dây này...



Là cái gì?



"Đừng động..."



Sơ Tranh còn chưa nói hết lời, một Huyết tộc trong đó đã vọt về phía ngân tuyến.



Nhân tuyến căng chặt chia Huyết tộc kia thành mấy khối.



"... Loạn." Sơ Tranh trấn định bổ sung xong: "Đây chính là kết cục."



Không lắng nghe lời ta nói.



Sẽ chết rất thảm!



Ngón tay Sơ Tranh khoác lên trên một sợi ngân tuyến, nhẹ nhàng gảy: "Ai sai các ngươi đến?"



"Ngươi đừng mơ hỏi ra điều gì từ chỗ chúng ta."



Huyết tộc vô cùng kiên cường, tỏ vẻ cho dù có ra sao cũng không nói.



"Ồ." Sơ Tranh chắp hai tay sau lưng, trong con ngươi bình tĩnh, có ánh lửa nhảy vọt: "Vậy các ngươi đi chết đi."



Ngân tuyến động, mấy Huyết tộc cũng không kịp phản kháng, liền hóa thành bột mịn, biến mất trong không khí.



Thời gian trước sau cũng chỉ có vài giây.



Huyết tộc tóc đỏ: "..."



Tô Lê: "..."



Thiếu niên: "..."



Thế là xong rồi?!
Huyết tộc Giáp Ất Bính: "..."



Tô Cực: "..."



Không thể ăn!



Bọn họ không thể ăn!!



"Bên ngoài có biển." Sơ Tranh đột nhiên nói.



"..."



Biển... thì sao?



Chẳng lẽ muốn dìm cho bọn họ chết đuối, rồi mới ăn sao?



Bọn họ thật sự không thể ăn đâu!!



Vào lúc Huyết tộc tính cả Tô Cực đang khẩn trương, Sơ Tranh băng lãnh phun ra mấy chữ: "Xuống biển bắt cá."



Mấy Huyết tộc trợn mắt há mồm.



Một hồi lâu sau Huyết tộc Giáp nhấc tay phát biểu: "Đại nhân, trong biển có cá mập."



"Cá mập cũng có thể ăn." Sơ Tranh gật đầu.



"Đại nhân... Cá mập rất khủng bố!"



"???" Thứ đồ chơi gì? Đường đường là Huyết tộc mà còn sợ cá mập? Khí phách của các ngươi đâu hết rồi? "Huyết tộc còn sợ cá mập?"



"Những con cá mập kia không giống..." Huyết tộc Ất run lẩy bẩy: "Là đặc biệt nuôi ra."



Ở gần đảo Tử Vong có cá mập là vì phòng ngừa nhân loại chạy trốn từ đường biển.



Đối phó với đàn cá mập kết bè kết đội, đối với Huyết tộc trên đảo Tử Vong mà nói... Có chút khó khăn.



Dù sao trong biển cũng là địa bàn của cá mập.



Hơn nữa đó cũng không phải là cá mập bình thường.



"Các ngươi yếu như vậy sao? Không hề giống như trong tiểu thuyết viết." Không biết Tô Lê mò tới từ lúc nào, ngồi xổm bên chân Sơ Tranh bình luận.



Sơ Tranh tràn đầy đồng cảm.



Quá yếu.



"..."



Trong tiểu thuyết, Huyết tộc đều cao quý ưu nhã, tham gia yến hội, hoặc là dự cái hoạt động, ai rảnh rỗi đi viết Huyết tộc xuống biển mò cá chứ!



Sơ Tranh nhìn sang phía thiếu niên bên kia một chút: "Vậy thì nghĩ biện pháp đi, đầu không phải mọc ra chỉ để cho đẹp thôi đâu."



Thẻ người tốt của ta bị đói, hắn không cảm thấy ta là người tốt thì làm sao bây giờ!



Ai chịu trách nhiệm!



Tuyệt đối không được!



Huyết tộc Giáp Ất Bính: "..."



Bảo bọn họ bắt người thì không thành vấn đề.



Còn xuống biển là chuyện không thể!



Đời này cũng không thể xuống biển!!