Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 501 : Nữ vương huyết tộc (30)

Ngày đăng: 01:32 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥ 



"Điện hạ ta không có." Tô Cực lập tức thanh minh cho mình.



"Anh không muốn uống máu của tôi, thì chạy đến phòng tôi làm gì?" Tô Lê rụt rè cáo trạng.



Tô Cực: "..."



Hắn chính là đến xem!!



"Trước đó tôi còn trông thấy anh... Trông thấy anh..." Tô Lê run lẩy bẩy: "Chắc chắn là anh muốn cắn tôi! Tôi tình nguyện cho điện hạ cắn, cũng không cho anh cắn!!"



Tô Cực: "..."



Sơ Tranh: "..."



Ta chỉ đi ngang qua.



Liên quan quái gì đến ta!



Ta cũng không muốn cắn ngươi!



Sơ Tranh nhìn Tô Cực một chút: "Ngươi đừng vào phòng cô ấy nữa."



Tô Lê lập tức đắc ý với Tô Cực.



"Vâng, điện hạ." Tô Cực cung kính đáp, sau đó hướng về phía Tô Lê lộ ra hai hàm răng trắng, cười xấu xa.



Không vào phòng thì không vào phòng.



Hắn còn có những biện pháp khác.



Tô Lê: "..."



Tô Lê nuốt một ngụm nước bọt, ôm chặt chăn mền, nhắm mắt theo đuôi đuổi theo Sơ Tranh.



Kiên quyết không lạc đàn!



Tô Cực là ma quỷ!



...



Hạ Từ và Carlo đang bị nhốt, Huyết tộc dưới tay Carlo muốn cứu bọn họ ra ngoài, nhưng Bruno trông coi đến kín mít không chút kẽ hở.



Căn bản không cứu được bọn họ.



Không chỉ như thế, người của Carlo ở bên ngoài, còn không ngừng bị Bruno chèn ép.



Không biết bị nhốt bao nhiêu ngày.



Chờ Hạ Từ tỉnh lại lần nữa, thì phát hiện mình đang nằm trên bờ cát.



Carlo ở ngay cách đó không xa.



Hạ Từ lắc lắc đầu có chút đau đớn, dùng cả tay chân bò đến bên người Carlo.



"Đại nhân, đại nhân, ngài không sao chứ?"



Hạ Từ lay Carlo tỉnh lại.



"Đây là nơi nào?"




Thân thể Hạ Từ suy yếu, thấy Carlo không chú ý tới mình, lập tức chuyển đi sang bên cạnh.



Bây giờ Hạ Từ thật sự hối hận rồi.



Vì sao cô ta lại đi đến con đường này...



Đúng.



Là lần kia mình thử dò hỏi cô, có nguyện ý chuyển đổi mình thành Huyết tộc không.



Thế nhưng cô ấy nói: Hạ Từ ngươi là nhân loại nha.



Cô ấy còn dùng ánh mắt như thể muốn nói "ta chỉ muốn tốt cho ngươi", nói với cô ta, cô ta là nhân loại.



Đúng vậy!



Cô ta là nhân loại.



Nếu như không phải Huyết tộc bắt cô ta đến, thì tại sao cô ta lại ở chỗ này?



Cô ta nhìn thấy một con đường khác, thế nhưng cô ấy lại nói với mình, cô ta là nhân loại.



Nhân loại thì tính là gì?



Sinh mệnh của nhân loại ngắn ngủi cỡ nào?



Cô ta muốn giống như Huyết tộc, có được sinh mệnh vĩnh hằng.



Thế nhưng vì sao...



Vì sao lại biến thành thế này?



"Hạ Từ, ngươi cũng muốn vứt bỏ ta sao?"



Đỉnh đầu Hạ Từ đột nhiên tối sầm lại.



Gương mặt âm trầm của Carlo xuất hiện trong tầm mắt cô ta.



"Đại nhân... em không có..." Hạ Từ theo bản năng lắc đầu.



Lúc này cảm giác Carlo đem đến cho cô ta rất đáng sợ.



"Vậy em muốn đi đâu?" Carlo ôm lấy cô ta, ánh mắt y bỗng nhiên dịu dàng xuống: "Không nên chạy loạn, nơi này rất nguy hiểm."



Hạ Từ hoảng sợ nhìn Carlo.



Không dám phản kháng.



Năm đó Hạ Từ nghe xong câu nói kia liền kiếm cớ rời đi, không biết phía sau còn có một câu —— nhân loại chuyển đổi thành Huyết tộc, xác suất thành công chỉ có một phần một trăm ngàn.



Trong một trăm ngàn người, có một người có thể chuyển đổi thành công.



Huyết tộc cho rằng nhân loại là sinh vật cấp thấp, không xứng được bọn họ chuyển đổi.



Nhưng nguyên nhân quan trọng hơn là bởi vì xác suất chuyển đổi thành công quá thấp.



Bằng không thì lấy dã tâm của Huyết tộc, đã sớm để Huyết tộc chuyển đổi nhân loại thành Huyết tộc, thống nhất thế giới của nhân loại.



Dù sao Huyết tộc cấp thấp trong Huyết tộc cũng không ít, kỳ thật Huyết tộc cũng không để ý lắm, nhiều thêm một chút Huyết tộc cấp thấp cũng chẳng sao.



Đáng tiếc Hạ Từ vĩnh viễn sẽ không biết.