Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 50 : Thần tượng quốc dân (20)

Ngày đăng: 01:28 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sau khi Tô Tửu xuất viện thì bắt đầu quay phim mới, hiện tại mặc dù hắn không có tác phẩm mới, nhưng độ nóng vẫn không hề giảm xuống.



"Tô Tửu, uống nước không?" Nữ diễn viên trẻ xinh đẹp cười đưa đồ uống cho hắn.



Tô Tửu vẻ mặt nhu thuận đón lấy: "Cảm ơn."



Nữ diễn viên lập tức cười càng xán lạn hơn: "Không có gì, không cần cám ơn."



"Anh Vũ gọi tôi, tôi đi trước." Tô Tửu mượn cớ rời đi.



"Ôi, Tô Tửu..."



Tô Tửu nhanh chóng rời khỏi phạm vi tầm mắt của nữ diễn viên kia, nhân lúc tất cả mọi người không nhìn thấy, ném chai nước kia đi.



"Tô Tửu, cậu ở đây làm gì?" Bùi Vũ đến tìm người: "Cố tổng đang chờ cậu bên ngoài đấy, cậu ra ngoài đi."



"Cố tổng?" Tô Tửu sửng sốt một chút: "Lát nữa tôi còn có một phân đoạn..."



"Không sao, tôi sẽ nói với đoàn phim cho cậu, cậu đi đi."



"... Vâng."



Tô Tửu thay quần áo trên người, bước ra khỏi đoàn làm phim, hắn đứng ở cửa ra vào nhìn xung quanh, bên ngoài có không ít xe đậu, nhưng lại không thấy chiếc xe trong trí nhớ của hắn kia...



Tô Tửu đang định hỏi Bùi Vũ là chiếc xe nào, thì có một chiếc xe lái tới, dừng lại bên cạnh hắn.



Cửa sổ xe hạ xuống, lộ ra khuôn mặt lãnh đạm của nữ sinh.



"Lên xe."



Tô Tửu ngồi lên xe, nhu thuận hỏi: "Cố tổng, tìm tôi có việc gì sao?"



Ánh mắt Sơ Tranh dừng lại ở lọn tóc mềm mại của hắn vài giây, muốn sờ... Muốn sờ muốn sờ muốn sờ muốn sờ!!



"Cố tổng?" Tô Tửu nghi hoặc nghiêng đầu hỏi.



Sơ Tranh trấn định dời mắt, lấy một cái thiệp mời đưa cho hắn, Tô Tửu mở ra xem, là thiệp mời của hội đấu giá... Muốn hắn đi sao?



Hiển nhiên Sơ Tranh cũng không tới để trưng cầu ý kiến của hắn, bởi vì thời gian diễn ra là ngày hôm nay, và còn chưa đến 2 tiếng nữa sẽ bắt đầu.



"Uống nước đi."



Trà sữa mang theo chút độ ấm dán lên mu bàn tay hắn, lúc này thời tiết đã chuyển lạnh, một ly trà sữa ấm áp thật sự rất thích hợp.
Đã đến chỗ diễn ra hội đấu giá, Sơ Tranh mang theo Tô Tửu đi vào.



"Tạ tổng, đã lâu không gặp, gần đây thế nào rồi?"



Sơ Tranh quay đầu nhìn lại, Tạ Chu mang theo Liễu Mạn Mạn, đang nói chuyện với hắn chính là một người đàn ông trung niên dẫn theo bạn gái.



Tạ Chu còn trông thấy Sơ Tranh trước cả Liễu Mạn Mạn, hắn nhấc chân bước về phía Sơ Tranh.



Theo động tác của Tạ Chu, Liễu Mạn Mạn lúc này mới nhìn thấy Sơ Tranh, lông mày lập tức nhíu lại, đáy mắt lộ ra chút hận ý.



Sao cô cũng ở đây?



"Tạ tổng, chuyện lần trước tôi nói với ngài, không biết ngài suy nghĩ đến đâu rồi? Công ty của chúng tôi cũng không tồi, ngài xem..."



Người đàn ông một bộ dáng chân chó lấy lòng, nhìn thấy Sơ Tranh và Tô Tửu đứng ở cửa ra vào, không có ý nhường đường thì nhanh chóng bước lên hai bước, muốn dùng tay đẩy Tô Tửu ra để lấy lối đi.



Nhưng tay người đàn ông còn chưa đụng được vào Tô Tửu, thì đột nhiên bị ai đó bóp chặt, hắn nhất thời thở dốc vì kinh ngạc.



"Cô làm gì thế?" Người đàn ông thấp giọng kêu một tiếng: "Buông ra!"



"Ông làm gì?" Sơ Tranh hỏi lại.



Người đàn ông nhìn Tạ Chu một chút, vội vàng nói: "Không nhìn thấy Tạ tổng tới à? Cô còn đứng chỗ này cản đường?"



Tạ Chu không chỉ có địa vị trong giới giải trí, mà trong giới kinh doanh cũng có chỗ đứng nhất định, nhường đường cho hắn là chuyện rất bình thường.



"Không thấy." Sơ Tranh đúng lý hợp tình nói.



"..."



Người đàn ông tức giận đến đau dạ dày, hắn đột nhiên nghĩ ra một ý khác, cô gái này có phải cố ý làm thế không?



Muốn gây chú ý với Tạ tổng à?



Nhất định là thế!



Những cô gái bây giờ, vì leo cao thì chuyện gì cũng dám làm.



Nhưng mà cô gái này hình như có chút quen mặt...



Sơ Tranh cùng người đàn ông này giao lưu cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt, Tạ Chu lên tiếng: "Cố tổng, cùng đi vào chứ?"



Người đàn ông kinh ngạc, Cố tổng gì?



"Không quen, không cần." Sơ Tranh kéo Tô Tửu rời đi.