Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!
Chương 53 : Thần tượng quốc dân (23)
Ngày đăng: 01:28 30/04/20
Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
"Lát nữa tôi qua, các anh chuẩn bị tốt văn kiện đi." Sơ Tranh từ thang máy bước ra, trước mặt bị người ta ngăn trở, cô đi sang bên cạnh, người kia cũng đi theo, di chuyển đến bên cạnh.
Sơ Tranh ngước mắt lên.
"Cố tổng." Tô Tửu mềm mại kêu một tiếng.
Sơ Tranh nhìn ra phía sau, chỉ có một mình hắn.
"Cậu làm gì ở đây?"
Hai tay Tô Tửu buông sau lưng, cơ thể hơi nghiêng về phía Sơ Tranh, khóe miệng nhếch lên: "Chờ Cố tổng."
Mặt Sơ Tranh lạnh lùng: "Chờ tôi làm gì?"
Tô Tửu hơi nghiêng đầu, mái tóc mềm mại rũ qua một bên theo động tác của hắn: "Trước đây Cố tổng đã từng cứu tôi, tôi muốn cảm ơn Cố tổng, có thể mời Cố tổng ăn cơm chứ?"
"Không rảnh." Sơ Tranh cự tuyệt đến phi thường nhanh gọn.
"Nhưng không phải Cố tổng muốn tôi cảm thấy cô là một người tốt sao? Nếu cô không muốn ăn cơm cùng tôi, sao tôi lại cảm thấy Cố tổng là một người tốt được?"
Sơ Tranh đối diện với ánh mắt Tô Tửu, nụ cười của hắn càng xán lạn hơn, đôi mắt trong sáng, lộ ra mười phần vô hại.
Cái tên yếu gà này... hình như có chút không giống trước đây, lại phân liệt?
【 Tiểu tỷ tỷ mau tận dụng thời cơ! Thẻ người tốt đang giơ tay vẫy gọi cô kìa! 】 Vương Giả phi thường cấp tốc giật dây.
"Cố tổng, có thể chứ?" Tô Tửu lại hỏi một tiếng.
Sơ Tranh gật đầu: "Bây giờ tôi còn có việc."
"Hôm nay tôi rất rảnh, nếu như không gây trở ngại cho Cố tổng, tôi có thể đi cùng cô." Tô Tửu lập tức nói tiếp: "Tôi có thể đợi cô xong việc."
Sơ Tranh suy nghĩ một chút, đồng ý đề nghị của hắn.
Ngồi lên xe, Tô Tửu thỉnh thoảng liếc trộm Sơ Tranh, dường như cô không hề để tâm đến chuyện phát sinh ngày hôm đó.
Cũng không như việc cô không thèm để ý, bốn phía xung quanh mình đang xảy ra chuyện gì...
Lúc Sơ Tranh đi làm việc, Tô Tửu ngồi trên xe chờ cô, Sơ Tranh đi rất lâu mà không trở về, Tô Tửu muốn xuống xe, kết quả phát hiện xe đã bị khóa.
Tô Tửu: "..."
Tô Tửu đợi một lúc, lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Sơ Tranh.
[ Tô Tửu: Khi nào cô trở về? ]
"Nữ thần Sơ Tranh! Thật vui quá!"
"Cô ấy đi một mình à?"
"Không phải..." Nhân viên phục vụ lắc đầu: "Đến cùng Tô Tửu, Tô Tửu thật đáng yêu, bọn họ thật sự đang hẹn hò!"
"Sao cô biết?"
"Tôi nhìn thấy nha." Hình ảnh ái muội như vậy, nhất định là đang hẹn hò!
...
Đồ ăn được bưng lên, Tô Tửu mở một chai rượu vang đỏ, hắn rót một ly đưa cho Sơ Tranh: "Cố tổng, tôi mời cô một ly, cảm ơn cô lần trước đã cứu tôi."
Mặt Sơ Tranh nghiêm túc: "Không có gì."
"..." Tô Tửu khẽ nhếch lấy môi, nhìn Sơ Tranh uống rượu xong, hắn tươi cười, ngửa đầu uống hết ly rượu kia.
Hắn tiếp tục rót rượu: "Một ly này để cảm ơ Cố tổng gần đây đã chiếu cố tôi."
"Ừ."
Tô Tửu liên tiếp mời ba ly rượu, Sơ Tranh mặt không đổi sắc, uống như uống nước, nội tâm Tô Tửu có chút phức tạp, trầm mặc buông ly rượu xuống.
Hắn cắn đũa, nhìn Sơ Tranh ăn.
"Cậu nhìn tôi có thể no bụng được?"
Tô Tửu a một tiếng, nhu thuận trả lời: "Cố tổng tú sắc khả xan."
Sơ Tranh ghé mắt, tên yếu gà này muốn làm gì đây? Chẳng lẽ tiểu khả ái muốn hạ thủ với cô?
Trước đó biểu hiện của hắn mặc dù rất ngoan ngoãn nhu thuận, nhưng thực chất bên trong lại chứa đầy cảnh giác, còn hôm nay thì rất không giống.
Sơ Tranh: "Cậu muốn làm gì?"
Tô Tửu nghiêng đầu, giọng nói trong trẻo: "Cố tổng, tôi chỉ muốn cảm ơn cô, không muốn làm gì khác."
Ánh mắt Sơ Tranh rơi trên đỉnh đầu hắn, nhàn nhạt mở miệng: "Tốt nhất là như thế."
Tô Tửu: "Cố tổng nghĩ là tôi muốn làm gì?"
Sơ Tranh: "Tôi không nghĩ gì cả." Coi như tôi nghĩ, tôi sẽ nói cho cái đồ yếu gà nhà cậu biết à?
Tô Tửu: "..."
Tô Tửu dường như đã hiểu rõ, chẳng những giao lưu với cô hơi khó khăn, mà muốn biết được suy nghĩ của cô cũng rất khó khăn.