Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 546 : Tôi là em gái anh (1)

Ngày đăng: 01:32 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Thẩm tiểu thư, cô đừng trách tôi nói chuyện khó nghe, cô cảm thấy cô có chỗ nào xứng với Cảnh Nhi nhà chúng tôi đây? Bây giờ chỉ cần cô đồng ý giải trừ hôn ước, chỗ này có ba triệu, coi như là đền bù, Thẩm gia bây giờ cũng không dễ dàng gì, ba triệu này cũng không ít..."



Khi Sơ Tranh tới, phát hiện mình đang ngồi trên hàng ghế dài trong quán cafe.



Hoàn cảnh ưu mỹ, tiếng đàn dương cầm êm ái phiêu đãng trong không khí, phóng tầm mắt nhìn ra xa, cả tòa thành thị đều thu hết vào trong mắt.



Mà ngồi đối diện cô là một người phụ nữ trang điểm tinh xảo, được bảo dưỡng khéo léo, nhìn qua chỉ tầm hơn ba mươi tuổi.



Người phụ nữ đang nhìn móng tay mình vừa làm, quả nhiên là ngạo khí mười phần, giống như ngay cả một ánh mắt liếc qua cũng khinh thường cho Sơ Tranh.



Sơ Tranh còn có chút chưa lấy lại tinh thần.



Vương bát đản cũng quá không có đạo đức nghề nghiệp.



Đến cả giảm xóc cũng không có, trực tiếp diễn luôn.



Như này bảo cô tiếp thế nào đây?



Sơ Tranh trấn định đảo qua bốn phía, đứng dậy: "Tôi vào toilet một chút."



Người phụ nữ giống như cười mà không phải cười gật đầu, trang điểm lông mày quá dài và cái cằm nhọn, làm cho bà ta nhìn qua có chút chanh chua.



Sơ Tranh: "..." Giống một con xà tinh!



Sơ Tranh nhanh chóng đứng dậy cách xa con xà tinh này ra một chút, vào toilet khóa chặt cửa, tiếp thu ký ức của nguyên chủ.



...



Nguyên chủ họ Thẩm, Thẩm Sơ Tranh.



Khi còn bé bị người lừa bán, tận đến khi mười sáu tuổi mới được tìm thấy, đón về Thẩm gia.



Sau khi đến trường học mới, nguyên chủ vô cùng không thích ứng.



Những bạn học trong trường đều là thiên chi kiêu tử, hoàn cảnh sống lúc trước của nguyên chủ, hoàn toàn không giống như bọn họ, nên rất không hợp nhau.



Bởi vậy nguyên chủ cơ hồ không có bạn bè gì trong trường học.



Trong trường học có một nam sinh tên là Tống Cảnh, thập phần chói mắt, rất nhiều nữ sinh thích cậu ta.



Nguyên chủ cũng là một thiếu nữ đang bước vào tuổi dậy thì, mới biết yêu, thích con trai rực rỡ chói mắt cũng rất bình thường.




Lúc Thẩm gia còn yên bình, ba triệu tính là gì?



Bây giờ Thẩm gia sắp xong đời, bà Tống cầm ba triệu từ hôn, nói cứ như một khoản tiền lớn lắm vậy.



Đây cũng là vì nguyên chủ không lớn lên ở Thẩm gia, nếu như là một thiên kim đại tiểu thư lớn lên ở Thẩm gia từ nhỏ, bị vũ nhục như thế, thì có lẽ đã sớm lấy café tạt bà ta rồi.



【 Tiểu tỷ tỷ, cô cũng cảm thấy rất quá đáng đúng không? 】 Vương Giả thập phần tức giận.



Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Cũng không có, mi..."



【 Lúc này mà không phát nhiệm vụ, ta cũng cảm thấy có lỗi với cô! Nhiệm vụ chính tuyến: Mời tiểu tỷ tỷ trong vòng hai tiếng, tiêu hết sáu triệu, tiền đã đến sổ sách, xin chú ý kiểm tra và nhận. 】



"Đừng tự thêm kịch cho mình." Sơ Tranh trấn định bổ sung xong mấy chữ phía sau.



Có lỗi ông nội mi!



Ai tức giận?!



Ta tuyệt đối không tức giận! Tuyệt đối không cảm thấy quá đáng!



Ta vừa mới đến mà mi đã tuyên bố nhiệm vụ, có còn nhân tính không!



Vương Giả phát xong nhiệm vụ liền không lên tiếng nữa.



Sơ Tranh: "..."



"Ta có thể dùng tiền đập bà ta không?"



【... Tiểu tỷ tỷ, trên quy tắc thì không cho phép, bởi vì như thế sẽ được tính là ném bỏ. 】 Vương Giả yếu ớt nói.



"Vậy mi phát nhiệm vụ cho ta làm gì?"



【...】



Sơ Tranh ngồi trên bồn cầu trong toilet, suy tư gần mười phút.



Sơ Tranh nhìn điện thoại di động, cũng không biết đang suy tư điều gì.



Mấy phút sau, Sơ Tranh gọi một cú điện thoại, sau đó chuyển tiền trong thẻ ra ngoài.



Tiền trong thẻ có thể chuyển, nhưng nếu như không phải dựa theo nhiệm vụ mà hoàn thành, thì chuyển ra ngoài cũng vô dụng.



Sau khi làm xong Sơ Tranh mới rời khỏi toilet.