Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 566 : Tôi là em gái anh (21)

Ngày đăng: 01:32 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh đi theo Thẩm Minh đến phòng nghỉ trước, cách thời gian mở màn còn khá lâu, không biết Giải Nguyệt Bùi đào đâu ra một bộ bài poker, rủ rê Sơ Tranh và Thẩm Minh đánh bài.



Thẩm Minh bảo hắn cùng Sơ Tranh chơi đi, còn mình thì ngồi ở một bên nghỉ ngơi.



"Thẩm tổng, thư giãn một tí đi!" Giải Nguyệt Bùi nói: "Lát nữa có người ứng phó."



Thẩm Minh thấy Sơ Tranh đang cầm bài, rũ mi mắt, bộ dáng thập phần thuần theo, đáy lòng không khỏi mềm nhũn, ngồi xuống.



Giải Nguyệt Bùi là một tay đổ thạch đỉnh cấp, nhưng đáng tiếc trên bàn bài bạc lại vô cùng xui xẻo.



Sơ Tranh cơ hồ thắng hết toàn bộ.



"Em gái Thẩm à, vận khí của em cũng quá tốt rồi đó!" Giải Nguyệt Bùi phàn nàn.



Sơ Tranh vẻ mặt nghiêm túc: "Có thể tính."



Giải Nguyệt Bùi: "???"



Có thể tính là cái quỷ gì?!



Sao người này lại có cùng một đức hạnh y chang tên Thẩm Minh kia vậy hả!



Hắn chỉ muốn chơi bài thư giãn một tí, ai muốn chơi như vậy đâu!!



Giải Nguyệt Bùi bị ngược không nhẹ, cũng may Lâm Dương vào gọi Thẩm Minh, nói bên ngoài có người muốn gặp hắn, yến hội cũng sắp sửa bắt đầu.



Hắn căn dặn Sơ Tranh hai câu, rồi rời khỏi phòng.



Giải Nguyệt Bùi ném bài đi, mắt không chớp nhìn Sơ Tranh.



"Em gái."



Sơ Tranh ngồi trở lại trên ghế sofa, thản nhiên nói: "Tôi không phải em gái của anh."



Giải Nguyệt Bùi câu khóe môi, nụ cười vô cùng lẳng lơ: "Vậy em là em gái của Thẩm Minh sao."



Sơ Tranh liếc hắn một cái: "Anh muốn nói gì?"



"Em và Thẩm Minh..." Giải Nguyệt Bùi dừng một chút: "Quan hệ thế nào?"



"Anh em." Người này bị đần sao? Quan hệ này không phải tất cả mọi người đều biết à?



Giải Nguyệt Bùi chống cằm: "Không đúng nha, có phải Thẩm Minh làm gì với em không? Em cứ nói với anh trai, anh trai làm chủ cho em."




Thẩm Minh phối hợp vơi người chủ trì trả lời mấy vấn đề, kế tiếp là truyền thông đặt câu hỏi.



Mặc dù truyền thông cũng không ngờ tới sẽ có một tình huống như thế này, nhưng tùy cơ ứng biến, các loại vấn đề sắc bén liên tục được đề ra.



Trước đó công ty đã có chuẩn bị, nhưng ở hiện trường vẫn có rất nhiều phóng viên không quen thuộc với EG.



"Thẩm tổng, xin hỏi ngài thân là con trưởng của Thẩm thị, đối với chuyện tập đoàn Thẩm thị phá sản, ngài có cảm tưởng gì?"



Thanh âm của Thẩm Minh lạnh nhạt: "Năm năm trước tôi đã bị trục xuất khỏi Thẩm gia, không có quan hệ gì với Thẩm gia nữa, bởi vậy tôi không có bất kỳ cái nhìn gì."



"Thẩm tổng, chúng ta đều nên coi trọng tình nghĩa, cho dù là như thế, ngài khoanh tay đứng nhìn, phải chăng có chút mất nhân tính?"



"Thẩm tổng, ngài đã là CEO của EG, muốn cứu tập đoàn Thẩm thị cũng chỉ cần một câu nói, vì sao ngài lại tuyệt tình như thế? Ngay cả chút tình nghĩa ấy cũng không có, về sau ai còn dám hợp tác với EG nữa?"



Phóng viên liên tiếp đặt câu hỏi, Thẩm Minh vẫn trấn định như cũ: "Quy định của công ty là không thể vì chuyện cá nhân mà lợi dụng việc công, tập đoàn Thẩm thị cũng không đáng để công ty mạo hiểm, người tiếp theo."



Câu trả lời này của hắn đã trực tiếp đẩy vấn đề sang công ty.



Đây không phải là chuyện mà một mình hắn có thể quyết định được, cho dù hiện tại hắn là CEO của EG.



Mặc kệ phóng viên đưa ra vấn đề xảo trá bao nhiêu, Thẩm Minh đều có thể tự nhiên ứng phó.



Sơ Tranh bị những người này làm cho có chút không kiên nhẫn, đèn flash còn không ngừng lóe lên.



Dường như Thẩm Minh phát giác được Sơ Tranh không đúng lắm.



"Phần đặt câu hỏi có thể kết thúc." Hắn nghiêng người nói với người chủ trì.



Người chủ trì thấy hiện trường cũng có chút khống chế, vội vàng kết thúc phần đặt câu hỏi.



"Bạch tổng."



Trong đám người, ông Bạch vẻ mặt âm trầm nhìn lên trên đài, nghe thấy có người gọi mình, vội vàng thu liễm thần sắc lại.



"Bạch tổng, hôm nay thật đúng là ngoài dự đoán."



"Đúng vậy." Ông Bạch phụ họa.



"Tập đoàn Thẩm thị đổ, lúc này lại xuất hiện một Thẩm Minh, còn ở EG, tôi nghe nói lúc trước Bạch tổng có bàn chuyện làm ăn với EG, không nghe thấy một chút tiếng gió nào sao?"



Ông Bạch cười khổ: "Tôi chỉ hợp tác với một nhánh của EG, làm sao có thể biết được những chuyện này. Công tác bảo mật của EG tốt như vậy, có lẽ nhân viên nội bộ cũng không có nhiều người biết được."



"Ha ha ha đúng thế..."



Ông Bạch nhìn về phía người đàn ông quang mang vạn trượng phía trên đài, trong lòng một trận cổ quái.