Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 633 : Tế ti nhiều kiều (9)

Ngày đăng: 01:33 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Tế ti đại nhân chậm rãi lên tiếng: "Thế nhưng ta không cảm nhận được ma pháp hệ ám trên người nàng."



Tế ti của Quang Minh Thần Điện, hẳn là ma pháp sư hệ ánh sáng.



Hắn có được lực lượng tinh khiết nhất trên thế gian này.



Trình độ cảm giác đối với ma pháp hệ ám, so với ma pháp sư bình thường phải nhạy cảm hơn không biết bao nhiêu lần.



Hắn nói... Hắn không cảm nhận được ma pháp hệ ám.



Kỳ thật nữ tử và nam nhân trung niên cũng không cảm nhận được trên người Sơ Tranh có nguyên tố ám dao động, chỉ là vừa rồi bọn họ tận mắt nhìn thấy.



Cảm xúc của nữ tử có vẻ hơi kích động: "Sao lại thế... Không có khả năng, nàng chính là ám ma pháp sư, tế ti đại nhân, ngài..."



Nam nhân trung niên nhanh chóng giữ chặt nữ tử: "Tế ti đại nhân, xin hỏi ma pháp gì có thể khống chế ma thú."



Tế ti đại nhân nhìn về phía Sơ Tranh bên kia một chút: "Ám ma pháp."



"Ngài xem con báo Tật Phong kia."



Báo Tật Phong bên người Sơ Tranh hướng về phía nam nhân trung niên gầm nhẹ một tiếng.



Cho dù là ma pháp hệ ánh sáng, cũng chỉ có thể làm cho ma thú dịu dàng ngoan ngoãn xuống, chứ không khống chế được bọn nó.



Duy chỉ có ám ma pháp bá đạo, nó có thể cưỡng ép thần phục ma thú, khống chế hành vi của bọn nó.



Trên người báo Tật Phong có nguyên tố ám nồng đậm, rõ ràng là bị người khống chế.



"Tế ti đại nhân, đây chính là chứng cứ." Nam nhân trung niên nói: "Nếu như không phải nàng dùng ám nguyên tố khống chế báo Tật Phong, vậy tại sao báo Tật Phong lại bảo vệ nàng?"



"Đúng! Tế ti đại nhân, xin ngài hãy tin tưởng chúng ta." Nữ tử cũng phụ họa theo: "Nếu như thả ám ma pháp sư đi, tất sẽ ủ thành đại họa."



Sơ Tranh cảm thấy cần phải cưỡng ép giải thích cho mình một chút: "Báo Tật Phong bảo vệ ta, chính là ta khống chế?"



"Không phải ngươi khống chế, thì sao bọn nó có thể nghe lời ngươi, bảo vệ ngươi?"



"Vậy sao ngươi có thể chứng minh, bọn nó là do ta khống chế?" Sơ Tranh không sợ hãi nhìn bọn họ: "Ngươi hỏi chúng nó, chúng nó có thể trả lời ngươi sao?"



Cho dù ta khống chế thì sao.



Có chứng cứ không?



"..."



Ma thú không thể nói chuyện... Có một số ma thú có thể câu thông, nhưng đó là thông qua phương thức của nó.
Bọn họ dĩ nhiên lại đi theo một ám ma pháp sư.



Thế giới này quá điên cuồng.



Phú Dục và A Đại run rẩy một trận, phát hiện Sơ Tranh cũng không có phản ứng gì với bọn họ, không muốn diệt khẩu hay làm gì đó, hai người cũng dần dần thả lỏng ra.



Bọn họ có báo Tật Phong dẫn đường, rất nhanh liền từ chỗ sâu đi trở về đường chủ.



A Đại tiếp tục dẫn đường.



Nhưng bọn họ đã đi ba ngày, hoàn cảnh bốn phía từ lạ lẫm đến quen thuộc, hoàn toàn chính là vòng quanh tại chỗ.



Chính như đám người kia nói, không thể rời khỏi khe núi này được.



"Sơ Tranh cô nương, có phải chúng ta bị vây ở chỗ này rồi không?"



Phú Dục ôm một khúc gỗ, thần sắc phức tạp nhìn Sơ Tranh.



"Ừ." Tình huống thực tế trước mắt là như vậy.



Phú Dục: "Vậy chúng ta làm sao bây giờ?"



Sơ Tranh: "Chờ."



Phú Dục: "Chờ... Chờ cái gì?"



Sơ Tranh mặt không cảm xúc nói: "Không phải phía sau còn có người đang nghĩ biện pháp sao." Đương nhiên là chờ ra ngoài, bằng không thì chờ làm gì, ăn tết sao?



Có người ở phía sau nghĩ biện pháp, ta còn đi giày vò làm gì nữa.



Ngồi làm ngư ông đắc lợi không phải tốt hơn sao?!



Phú Dục: "..."



Sau khi Sơ Tranh phát hiện không ra được, thì ngay cả ổ cũng chẳng muốn chuyển chút nào.



Báo Tật Phong hoặc ngồi hoặc nằm, bảo vệ chu vi xung quanh đến cực kỳ chặt chẽ, những ma thú khác cũng không dám xuất hiện.



"A Đại, ngươi có phát hiện không, những ma thú này hình như đều kết bè kết đội."



A Đại gật đầu: "Có chút kỳ quái."



Lúc bọn họ vừa tiến vào, còn trông thấy ma thú lạc đàn.



Nhưng mà mấy ngày nay, thì chưa từng thấy lạc đàn. Nếu hông phải một đàn, thì chính là mấy con.



Nhưng mà rất nhiều ma thú đều sống đơn độc, sao tự nhiên lại kết bè kết đội chứ?!