Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 647 : Tế ti nhiều kiều (23)

Ngày đăng: 01:33 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Đại khái là ứng câu nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến.



Phú Dục vừa nhắc đến Lương Thư Tuyết.



Lương Thư Tuyết liền mang theo hai người đi tới.



Sơ Tranh quét mắt nhìn Phú Dục một vòng, miệng quạ đen!



Phú Dục: "..."



"Nghe nói ngươi tên Sơ Tranh?" Lương Thư Tuyết vênh vang đắc ý đứng ở trước mặt cô, bày ra vẻ kiêu căng của công chúa, hai người Thần Điện phía sau nàng ta cũng nể tình, đứng ở phía sau làm tùy tùng cho nàng ta.



"Nghe ai nói?" Sơ Tranh đường đường chính chính hỏi.



Lương Thư Tuyết: "..."



Đây là trọng điểm sao?



"Ngươi không cần quản ta nghe ai nói." Lương Thư Tuyết sắc mặt âm trầm: "Đừng cho là ta không biết, ngươi là ám ma pháp sư."



Lương Thư Tuyết vốn cho rằng mình nói ra chuyện này, người đối diện sẽ cố kỵ, như thế thì mình có thể thuận lý thành chương uy hiếp cô.



Nhưng mà cô nương đối diện, dùng ánh mắt vô cùng bình tĩnh nhìn nàng ta.



Bình tĩnh giống như câu nói của nàng ta là một trò hề vậy.



"Ai nói với ngươi ta là ám ma pháp sư?" Thanh âm lãnh đạm của nữ tử chậm rãi vang lên.



"Ngươi gạt được người khác chứ không lừa được ta, ngày đó ta tận mắt nhìn thấy!" Lương Thư Tuyết xác định mình chắc chắn không nhìn lầm, Sơ Tranh khẳng định là ám ma pháp sư.



Chỉ là không biết dùng biện pháp gì, mà che mắt tế ti đại nhân được.



"Chứng cứ đâu?" Sơ Tranh khí định thần nhàn hỏi: "Không có chứng cứ mà ngươi dám xác nhận ta là ám ma pháp sư?"



Coi như ngươi là công chúa, dáng dấp đẹp, thì cũng không có mặt mũi lớn như vậy đâu!



Không có chứng cứ chính là đùa nghịch lưu manh!



Mơ tưởng đùa nghịch lưu manh với ta!



"A..." Lương Thư Tuyết giận quá hóa cười, giơ tay ngọc chỉ vào Sơ Tranh: "Tốt, ngươi muốn chứng cứ đúng không? Hôm nay ta sẽ cho mọi người xem bộ mặt thật của ngươi..."



Lương Thư Tuyết cấp tốc đọc chú ngữ ma pháp.



"Lôi quang thuật!"



Lương Thư Tuyết hét lên một tiếng, mấy đạo lôi quang đột ngột xuất hiện, đập về phía Sơ Tranh.



Đám người xung quanh kinh hô tản ra.
"Người bên cạnh nàng mặc y phục của Thần Điện..."



Tiếng thảo luận mồm năm miệng mười bị Sơ Tranh ném sau lưng.



Phú Dục thấp thỏm đi theo Sơ Tranh: "Ngươi đánh bọn họ thật sự không có chuyện gì sao? Bọn họ tỉnh lại, chắc chắn sẽ tìm ngươi gây phiền toái, đến lúc đó nếu nháo đến chỗ tế ti đại nhân, thì ngươi phải làm sao đây?"



Sơ Tranh không thèm để ý chút nào: "Ta cũng không phải người của Thần Điện, sợ cái gì?"



Phú Dục: "..."



Hình như là thế.



Nhưng mà ngươi đánh bọn họ, bọn họ sẽ trả thù đó!!



...



Diệp Khai Ảnh được người Diệp gia đi ngang qua nhặt về.



Diệp Thư Lương chỉ có duy nhất một đứa con độc đinh này, nên được cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa. Lúc này Diệp Khai Ảnh có bộ dáng như vậy, Diệp Thư Lương lập tức lửa giận ngập trời.



"Ai làm?"



"... Gia, gia chủ, chúng ta cũng không rõ, lúc chúng ta đến, thiếu gia đã nằm ở đó."



Người kia ngừng lại.



"Còn có trưởng công chúa... nằm chung ở đó với thiếu gia."



"Cái gì?" Trưởng công chúa? Sao nàng và con trai mình lại cùng bị đánh? Trưởng công chúa có thân phận gì? Bây giờ nàng là người của Thần Điện, ai dám động thủ với nàng?



Diệp Thư Lương ép buộc mình tỉnh táo lại: "Người xung quanh cũng không nhìn thấy?"



"Chúng ta đã hỏi thăm, chỉ nói là một cô nương, nhưng không ai biết nàng."



"Khụ khụ..."



"Khai Ảnh." Nghe thấy tiếng của Diệp Khai Ảnh, Diệp Thư Lương lập tức chạy tới: "Con sao rồi?"



Ngực Diệp Khai Ảnh đau nhức, sắc mặt tái nhợt, không có huyết sắc.



Nhưng đã được uống thuốc, cũng không có vết thương trí mạng, chỉ là nhìn hơi thảm chút.



Diệp Thư Lương ánh mắt ngoan lệ: "Khai Ảnh, là ai đánh con thành thế này? Con nói cho cha biết, cha báo thù cho con."



"Sơ... Sơ Tranh."



***



Ngày mai bạo chương nhé, hy vọng mọi chuyện đi theo đúng kế hoạch ~



Còn bây giờ thì đi ngủ, ngủ ngon a ~~~