Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 703 : Ngộ cẩm trình tường (37)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Cẩm tổng, xảy ra chuyện rồi."



Sơ Tranh vừa bước vào công ty đã nhìn thấy Vạn Tiêu Tiêu mặt mũi tràn đầy lo lắng.



"Chuyện gì?" Không phải phá sản thì đều không gọi là chuyện.



Vạn Tiêu Tiêu nói: "Có người ác ý cạnh tranh, công ty của chúng ta đã mất mấy đơn hàng rồi."



"Ồ." Đây không phải rất tốt sao?



"Cẩm tổng, ngài không gấp sao?" Vạn Tiêu Tiêu là hoàng đế không vội thái giám gấp: "Chắc chắn là tập đoàn Dương thị bên kia nhằm vào chúng ta. Cẩm tổng, nếu tiếp tục như thế, công ty chúng ta làm sao bây giờ?"



"Đi làm không cần làm còn có tiền lương, mà mấy người không vui?" Đây là chuyện mà người khác tha thiết mơ ước, sao không biết quý trọng chứ.



"..."



Vạn Tiêu Tiêu cứng đờ ở bên kia.



Cẩm tổng đây là có ý gì? Tuyệt không quan tâm đến sự tồn vong của công ty sao?



Sơ Tranh không quan tâm, nhưng lão tổng tiền nhiệm quan tâm, gấp đến độ giơ chân, cuối cùng giết tới chỗ Sơ Tranh "một khóc hai nháo ba treo cổ".



Sơ Tranh qua loa lừa gạt lão tổng tiền nhiệm vài câu trước, rồi đuổi người đi.



"Cô cũng đồng ý với lời ông ta nói?" Sơ Tranh chống cằm, hỏi Vạn Tiêu Tiêu.



"Cẩm tổng... nếu cứ tiếp tục như thế công ty chúng ta sẽ phá sản." Vạn Tiêu Tiêu vẻ mặt cầu xin.



Trong lòng Cẩm tổng nghĩ như thế nào, không ai biết.



"Phá sản không tốt sao?"



"Phá sản tốt chỗ nào." Vạn Tiêu Tiêu run lẩy bẩy, phá sản cô ấy liền không có nơi làm việc, bây giờ tìm việc làm rất khó khăn!



"..."



Sơ Tranh thấy dáng vẻ sắp khóc đến nơi của Vạn Tiêu Tiêu, đầu ngón tay gõ gõ trên ghế.



Sơ Tranh suy nghĩ một lát: "Đi gọi Từ đặc trợ đến đây."



"... Vâng Cẩm tổng." Vạn Tiêu Tiêu lập tức đi ra ngoài gọi Từ đặc trợ.



Thân là trợ lý vạn năng của công ty —— đáy lòng Từ đặc trợ rất thấp thỏm.



Tuyệt đối không muốn đến gặp Sơ Tranh.



Nhưng mà trong công ty, bây giờ Sơ Tranh làm chủ, không thể không nghe.
Sơ Tranh hỏi lại: "Tôi làm gì?"



Ông Dương nói: "Chuyện gần đây của khuyển tử, chẳng lẽ không liên quan đến Cẩm tiểu thư sao?"



Sơ Tranh phủ nhận đến đúng lý hợp tình: "Không có."



"Ồ?" Ông Dương nói: "Nói như vậy thì, khuyển tử gặp phải sự kiện thần quái rồi à?"



"Không chừng đấy." Sơ Tranh thuận miệng đáp: "Đắc tội với nhiều người, ai biết bên trong có quỷ hay không."



"Cẩm tiểu thư nói chuyện rất thú vị." Ông Dương cũng không tức giận: "Khuyển tử có nhiều chỗ đắc tội, xin Cẩm tiểu thư rộng lòng tha thứ, người làm cha như tôi, ở đây thay nó bồi tội, chỉ cần Cẩm tiểu thư chịu tha thứ cho khuyển tử, thì ngày khác tôi sẽ dẫn nó đến nhà xin lỗi."



Lai lịch của tiểu nha đầu này càng tra càng sâu.



Trên thương trường không có bạn bè tuyệt đối, chỉ có lợi ích tuyệt đối.



Đi đắc tội với một người không rõ bối cảnh như thế, cũng không phải cử chỉ sáng suốt.



Loại người này mà tên hỗn trướng Dương Gia Tuấn kia, cũng dám tùy tiện đắc tội.



Trở về lột da nó!



Sơ Tranh nhìn thời gian, nếu cứ dây dưa tiếp như thế, vật nhỏ cũng sắp tan tầm.



Gần đây vật nhỏ cực kì dính người.



Nhưng cô thích.



"Tiếu Trạch." Sơ Tranh cắt ngang ông Dương còn đang chuẩn bị nói tiếp: "Giải quyết hắn."



Ông Dương nhíu mày.



Tiếu Trạch, người thanh niên này ông ta có ấn tượng, là một người rất có năng lực.



"Ý của Cẩm tiểu thư là?"



"Tôi không hi vọng gặp lại hắn." Sơ Tranh hất cằm: "Tránh ra."



Ông Dương ánh mắt nặng nề nhìn chằm chằm Sơ Tranh vài giây, đến bây giờ cô vẫn không hề thừa nhận chuyện này có liên quan đến mình...



Ông Dương tránh ra, đưa mắt nhìn xe Sơ Tranh rời đi.



"Dương Tổng?"



Trên mặt ông Dương làm gì còn nửa phần ôn hòa, chỉ còn lại trầm lãnh uy nghiêm, trong mắt như chứa tinh quang: "Đi thăm dò xem cô ta và Tiếu Trạch có quan hệ thế nào."



Tên tiểu tử thối Dương Gia Tuấn đắc tội với cô, mà cô hoàn toàn không quan tâm, lại chỉ muốn đối phó với Tiếu Trạch?



"Dạ."