Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 712 : Yêu tinh quốc dân (3)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



"Ông đây làm sao mà biết." Dư Tô buồn bực, hắn chỉ ở bên đường trộm cái điện thoại chơi game, ai biết lại đụng vào một người như vậy... A không đúng, là yêu!



"Em hơi sợ."



Luôn cảm thấy phía sau chính là một con đại yêu quái tùy thời có thể ăn bọn họ.



Run lẩy bẩy.



Dư Tô nắm tay: "Dù sao chúng ta dẫn cô ta tới liền chạy."



"Vâng vâng vâng."



Hai tùy tùng đồng ý với quyết sách của lão đại.



Cửa hàng có thể nghe ngóng được tin tức, vốn nằm ở trên đường ngay đầu chợ đêm này.



"Bà chủ, có mối làm ăn." Dư Tô hướng vào bên trong hô một tiếng, quay đầu nhìn Sơ Tranh: "Chính... chính là nơi này, không có chuyện gì của chúng ta nữa chứ?"



Sơ Tranh gật đầu.



Dư Tô lập tức dẫn hai tên tùy tùng chạy.



"Dư Tô, thằng ranh con kia đứng lại cho ta!"



Trong cửa hàng đột nhiên vang lên một tiếng quát lớn.



Sau đó một bóng người từ bên trong chạy ra, nắm chặt cổ áo Dư Tô, kéo về phía sau một cái, thuận thế nắm chặt lỗ tai hắn: "Tiền nợ lão nương, lúc nào trả hả?"



"Ôi bà chủ, đau đau đau!!" Dư Tô gào.



"Trả tiền!"



"Ta không có tiền." Dư Tô chỉ vào Sơ Tranh: "Ta đây không phải mang khách tới cho bà sao, bà chủ, bà thư thả cho ta mấy ngày đi, ta cam đoan sẽ trả cho bà."



Bà chủ nhìn về phía Sơ Tranh đứng bên cạnh, con ngươi khẽ híp một cái: "Gương mặt lạ?"



Bà chủ nhìn qua tuổi tác không lớn lắm, khuôn mặt ngược lại rất bình thường, chỉ là đôi mắt kia, có chút khiếp người.



Bà ta buông Dư Tô ra, Dư Tô che lỗ tai, trốn sang bên cạnh.



Bà chủ cẩn thận đánh giá Sơ Tranh.



Yêu này... Xác thực chưa từng thấy qua.



Hơn nữa cũng không giống tiểu yêu bình thường.



"Mời vào." Bà chủ thu liễm nghi hoặc, làm dấu tay xin mời, quay đầu lại túm chặt Dư Tô chuẩn bị chuồn: "Ngươi cũng vào đây cho ta."



Cửa hàng không lớn, chỉ có một mình bà chủ.



Không giống như mở cửa làm ăn, mà ngược lại giống chỗ ở.



Bà chủ bảo Sơ Tranh tùy tiện ngồi, túm lấy Dư Tô đi sang bên cạnh tra hỏi: "Yêu này nhìn không đơn giản, ngươi gặp chỗ nào?"



"Ta có biết cái mốc gì đâu." Dư Tô vẻ mặt cầu xin: "Ta chỉ trộm điện thoại chơi game một chút, cô ta đột nhiên xuất hiện trước mặt ta, nói muốn hỏi tin tức."
Dư Tô: "..."



Loại đồ chơi như nội đan này không phải thương phẩm bình thường.



Yêu lợi hại có được nội đan, liền trực tiếp ăn.



Làm sao còn lưu lại.



"Trong tay yêu chắc chắn không có..." Con ngươi Dư Tô sáng lên: "Nhưng trong tay Liệp Yêu Sư chắc chắn có."



Mặc dù Liệp Yêu Sư cũng sẽ mượn nhờ nội đan tăng cao tu vi, nhưng có một số Liệp Yêu Sư, chuyên môn săn giết yêu, thu hoạch được nội đan, đầu cơ trục lợi thu được lợi nhuận kếch xù.



Nội đan không chỉ hữu dụng với Liệp Yêu Sư.



Đối với người bình thường cũng hữu dụng.



Trị bệnh, đẹp da, kéo dài tuổi thọ gì đó.



Bởi vậy nội đan ở trong vòng tròn của giới thượng lưu, thuộc về loại vật phẩm bán chạy.



Sơ Tranh nhịn không được ôm chặt mình.



Làm yêu tinh thật không dễ dàng.



Ai cũng ngấp nghé nội đan của ta...



Chờ chút.



Nguyên chủ có nội đan không?



Giống như... Hẳn là... Có lẽ... Không có?



Vậy... nội đan của nguyên chủ đâu!!



Yêu bị lấy đi nội đan sẽ không tử vong, cũng giống như gà mái đẻ trứng, cách một đoạn thời gian, sẽ lần nữa ngưng tụ ra nội đan mới, nhưng cái cách một đoạn thời gian này, là cách bao lâu, thì chỉ có thể xem thiên phú của yêu.



Dù sao cũng có khả năng không ngưng tụ ra được nội đan mới.



Như vậy vấn đề tới -- nội đan của nguyên chủ bị con chó điên nào đào đi rồi!!!



Sơ Tranh kiểm tra lại ký ức, không có bất kỳ ấn tượng gì.



Không sao.



Vấn đề nhỏ.



Vẫn chưa chết.



Sơ Tranh thoáng tỉnh táo lại, hỏi Dư Tô bị dọa cho phát bên cạnh sợ: "Ngươi biết chỗ Liệp Yêu Sư bán nội đan không?"



Dư Tô lắc đầu như trống bỏi.



"Liệp Yêu Sư cực kì hung ác, làm sao ta biết."



Kẻ thù nha!



Dạng tiểu yêu như hắn, bị Liệp Yêu Sư trông thấy còn có thể sống được à?