Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 717 : Yêu tinh quốc dân (8)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh không có thứ gì để thu dọn, ngay lập tức muốn rời đi.



Chân trước vừa bước ra cửa sân, chân sau thanh âm của Vương Giả liền vang lên.



【 Nhiệm vụ ẩn: Mời thu hoạch được một tấm thẻ người tốt từ Tầm Ẩn, cứu vớt Tầm Ẩn hắc hóa. 】



【 Mời tiểu tỷ tỷ tiến về từ đường tìm kiếm thẻ người tốt của cô. 】



Sơ Tranh: "..."



Ầm!



Cửa viện bị đạp văng, phát ra một tiếng vang rất lớn.



Đúng lúc có người đi ngang qua cửa, bị dọa đến cứng đờ tại chỗ, nhìn sang phía Sơ Tranh bên này.



Ầm!



Người kia còn chưa thấy rõ người, bên tai lại vang lên một tiếng vang thật lớn nữa, cửa viện bị người đóng lại từ bên trong.



Giữa ban ngày gặp phải bệnh tâm thần à?



Người kia chỉ cảm thấy xung quanh có chút lạnh, nhanh chóng rời đi.



Sơ Tranh đứng ở cửa ra vào vỗ ngực.



Xém chút bị người ta nhìn thấy.



May mắn cô phản ứng nhanh.



Sơ Tranh âm u nhìn chằm chằm vào cửa, lại nhấc chân đạp một cái.



Cửa:...



...



Sơ Tranh đứng trước cánh cửa bị xích sắt khóa lại, xích sắt rỉ sét loang lổ, mắt xích ở đâu Sơ Tranh đều đã không nhìn thấy được nữa.



Cô lấy ra một cây rìu, chém về phía xích sắt.



Rầm --



Sơ Tranh chỉ cảm thấy hơi nghẹt thở, một cỗ yêu khí khổng lồ ập tới, chấn động đến mức cô lui lại phía sau mấy bước.



Ôi nha.



Lại có yêu khí!



Sơ Tranh đơ khuôn mặt nhỏ, lắc lắc tay, mũi chân điểm trên mặt đất một chút, làm ra một tư thế như muốn dùng lực cực lớn.



Một giây sau.



Thân thể Sơ Tranh nhảy lên, dễ dàng giẫm lên tường vây, rơi vào trong viện.



【...】



Sơ Tranh giẫm lên một mảnh cỏ hoang, có chút cổ quái quay đầu lại nhìn tường vây.




Cạch...



Xích sắt trên tứ chi nam nhân hiển lộ ra.



Động tác vốn định tiến lên của Sơ Tranh ngừng lại, rút lui sang bên cạnh.



Ánh mắt nhìn theo phương hướng xích sắt, xích sắt bị cố định ở bức tường phía sau...



Thẻ người tốt lại bị người nhốt ở đây?



Cái này... Không phải tiện nghi cho ta sao?!



【...】 Tiểu tỷ tỷ, xin cô đừng có biến thái cầm thú như vậy được không? Đối đãi với thẻ người tốt như thế, cô muốn hắn hận hết cô hay gì? 【 Tiểu tỷ tỷ, chuyện cô phải làm, là thả hắn ra ngoài. 】 Đây mới là chuyện mà một người tốt nên làm.



Nam tử trên giường mỹ nhân đứng dậy, tùy ý kéo xích sắt xuống, trong con ngươi đen như mực có hồng quang lưu động: "Ngươi là gì của ả?"



"Ai?" Ngươi mẹ nó nhận ta thành ai vậy hả?



"Kiêu Nguyệt."



Đối với cái tên này, Sơ Tranh hoàn toàn xa lạ.



Nghe cũng chưa từng nghe bao giờ.



"Không biết."



Không gian đột nhiên yên tĩnh lại.



Nam tử ngồi trên giường mỹ nhân, trong mắt hắn không hề che giấu sự tà ác, rơi vào trên người Sơ Tranh, không chút kiêng kỵ đánh giá.



Giống như đang cân nhắc xem cô nói thật hay giả.



Giây lát, nam tử đánh vỡ yên tĩnh: "Tiểu yêu, tốt nhất ngươi đừng gạt ta, bằng không thì..."



Sơ Tranh nghiêm lấy khuôn mặt nhỏ, thật lòng hỏi: "Bằng không thì thế nào?"



Nam tử cười một tiếng, một giây sau nụ cười biến mất, trên gương mặt tuấn tú làm cho người ta thán phục kia, chỉ còn lại sự tà ác làm người sợ hãi: "Bằng không thì ta liền ăn luôn ngươi."



"Chỉ bằng ngươi?"



Ánh mắt Sơ Tranh rơi vào trên xích sắt.



"Ngươi đang chất vấn ta?"



"Nếu ngươi thật sự lợi hại, sao lại bị người xích ở đây?" Xích sắt trên người ngươi, chính là điểm làm người ta chất vấn đấy.



Còn muốn ăn luôn ta, nghĩ hay lắm đấy!



"..." Nam tử trầm mặc xuống.



"Ngươi lại không sợ ta."



Sơ Tranh mặt không cảm xúc đứng ở một bên, ánh mắt càng không có chút rung động nào nhìn hắn, tựa như đang nhìn một vật phẩm bình thường.



"Ngươi có gì mà phải sợ?" Còn không phải thẻ người tốt của ta à.



Ngươi còn bị trói kia kìa.



Sợ cái gì.