Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 739 : Yêu tinh quốc dân (30)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Sơ Tranh và Kiêu Nguyệt im ắng đối mặt, suy nghĩ trong lòng hai người đại khái là giống nhau —— làm sao để giết chết đối phương.



Nhưng hai người không phát hiện, Tầm Ẩn vừa rồi đứng ở trong hành lang đã biến mất.



Khi Kiêu Nguyệt phát hiện, đã muộn.



Tầm Ẩn đột nhiên xuất hiện trước mặt ả, cười quỷ dị với ả một tiếng, nhanh như chớp đoạt lại nội đan.



Kiêu Nguyệt muốn ngăn cản, lại phát hiện yêu khí trên thân Tầm Ẩn, mạnh mẽ hơn mình...



"Ngươi... thực lực của ngươi sao lại tăng nhiều như thế?"



Sắc mặt Kiêu Nguyệt biến hóa, đáy lòng kinh hãi.



Hắn bị cầm tù thời gian dài như vậy, thực lực không thể tăng nhanh như thế được, không đúng, nhất định là có chỗ không đúng...



Tầm Ẩn không cho Kiêu Nguyệt thời gian biết rõ ràng chuyện gì xảy ra.



Kiêu Nguyệt bị Tầm Ẩn đạp xuống hư không, đập vào tầng thấp nhất của yêu tháp.



Tầm Ẩn từ hư không rơi xuống, từ trên cao nhìn xuống Kiêu Nguyệt có vẻ hơi chật vật.



"Ngươi không cảm thấy yêu tháp quá yên tĩnh sao?"



Thực lực của hắn tăng lên tất nhiên là bởi vì hấp thu những nội đan kia.



"Ngươi..." Kiêu Nguyệt tựa hồ cũng kịp phản ứng: "Làm sao có thể..."



Yêu trong yêu tháp, rất nhiều con bị nhốt, còn lợi hại hơn bọn họ rất nhiều.



Sao hắn có thể giết hết những con yêu kia được?



Tầm Ẩn giơ nội đan lên quan sát một lát, ám quang trong đôi mắt màu mực chìm nổi: "Kiêu Nguyệt, lúc đầu ta chỉ muốn giết ngươi, nhưng mà..."



Tầm Ẩn dừng lại.



Ả còn dám lấy nội đan của cô.



"Ngươi thích cô ta?" Khuỷu tay Kiêu Nguyệt chống đất, che ngực: "Ngươi thích cô ta ở điểm nào?"



"Mắc mớ gì tới ngươi."



"Ta thích ngươi lâu như vậy, đương nhiên có liên quan tới ta, ngươi dựa vào cái gì mà thích cô ta?" Kiêu Nguyệt không phục.



"Thích ta?" Tầm Ẩn cười lạnh: "Thích ta, liền dùng thủ đoạn hạ lưu, cầm tù ta nhiều năm như vậy?"




Kếu quả của việc làm nhiều hình thức chính là —— bị phản sát, bị phản sát, bị vô hạn phản sát!



"Ả lấy nội đan của em..." Tầm Ẩn thốt ra, nói một nửa lại dừng lại, sửa lại miệng: "Ả giam giữ anh lâu như vậy, anh tra tấn ả thì thế nào? Còn không cho cho anh xuất ra ngụm ác khí?"



Sơ Tranh trầm mặc.



Đưa tay ôm lấy Tầm Ẩn, vỗ vỗ phía sau lưng hắn, trấn an nói: "Ngoan, đừng tức giận."



Tầm Ẩn: "..."



Tầm Ẩn kéo Sơ Tranh rời khỏi phòng này, sau khi rời khỏi đây liền đè cô trên tường, trực tiếp hôn qua.



Sơ Tranh cảm thấy có thứ gì đó, bị đầu lưỡi hắn đẩy tới.



Cô còn chưa cảm nhận được là cái gì, thì thứ đó liền hóa thành một dòng nước ấm, trượt xuống đan điền.



Trong đầu hiện lên một chút hình ảnh lung tung.



Đó là...



Những ký ức bị mất của nguyên chủ.



Ba mươi năm trước cô ấy tỉnh lại, lúc ấy đã có thật nhiều yêu thức tỉnh, ở các nơi náo ra động tĩnh không nhỏ.



Nguyên chủ còn chưa kịp gia nhập vào bọn họ.



Thì đã bị Kiêu Nguyệt tìm được.



Lúc ấy nguyên chủ vừa thức tỉnh, đối với thế giới lạ lẫm này, Kiêu Nguyệt đột nhiên xuất hiện, nguyên chủ không có phòng bị, bị Kiêu Nguyệt lấy đi nội đan.



Mất đi nội đan, ở trong hỗn loạn như thế, Kiêu Nguyệt cho là cô ấy chết chắc.



Cho nên cũng không tiếp tục bổ thêm một đao.



Không biết nguyên chủ bị ai nhặt đi —— Sơ Tranh hoài nghi yêu nhặt nguyên chủ đi, là muốn ăn luôn cô ấy, kết quả phát hiện nội đan của cô ấy đã không còn —— lại tiện tay ném ở một chỗ, chỗ kia về sau bởi vì đánh nhau mà sập.



Chờ đại chiến kết thúc, nguyên chủ vẫn ngủ say ở đó.



Tận đến ba mươi năm sau, cô ấy lần nữa tỉnh lại.



Chuyện xưa này nói cho chúng ta biết, bổ thêm một đao rất quan trọng.



Những ký ức này thoáng hiện mà qua, cũng chỉ là chuyện trong chớp mắt.



Sơ Tranh bị Tầm Ẩn giam cầm giữa khuỷu tay và vách tường, như nảy sinh ác độc hôn cô.



Sơ Tranh nhìn tuấn nhan gần trong gang tấc, ôm lấy cổ của hắn, đem khoảng cách giữa hai người, triệt để rút lại.