Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 741 : Yêu tinh quốc dân (32)

Ngày đăng: 01:34 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Lý Tiểu Ngư bỏ lỡ cơ hội tranh cử phó chủ tịch.



Đối với Lý Tiểu Ngư mà nói, chính là sấm sét giữa trời quang.



Rõ ràng chỉ thiếu chút nữa, cô ta liền có thể trở thành người đứng thứ hai trong liên minh, vì sao... Vì sao cuối cùng lại biến thành thế này!



"Hắn nói phía sau có người sai sử, đại tiểu thư, tạm thời còn chưa biết, phía sau là ai..."



Lý Nghiêm còn chưa nói hết lời, đã bị Lý Tiểu Ngư một cước đạp ngã xuống đất.



"Mặc kệ là ai, đều phải tìm ra cho tôi! Tôi muốn giết chết hắn!!"



"Lý Tiểu Ngư." Ông Lý từ ngoài cửa tiến vào, trên gương mặt uy nghiêm, tràn đầy vẻ giận dữ: "Mày muốn giết chết ai?"



Lý Tiểu Ngư nhìn ông Lý một chút, hoàn toàn không có ý tứ đứng dậy.



Cô ta đè lửa giận xuống: "Phụ thân đại nhân, sao ngài lại đến chỗ con vậy?"



Ông Lý chắp tay đứng đấy: "Liên minh tuyển cử thất bại, mày biết đối với Lý gia mà nói, có tổn thất lớn đến cỡ nào không?"



"Cha, không phải cha không hỗ trợ con sao?" Lý Tiểu Ngư nói: "Người cha ủng hộ chính là em gái con."



"Mày còn dám nhắc đến!" Lửa giận của ông Lý từ từ bốc lên: "Mày đưa em gái mày đi đâu rồi?!"



"... Cha cũng cảm thấy, nó mất tích có liên quan đến con?" Lý Tiểu Ngư siết chặt nắm đấm.



"Bình thường mày nhằm vào nó còn ít sao?" Ông Lý nói: "Tao nói cho mày biết, Lý Tiểu Ngư, nếu như em gái mày có chuyện bất trắc, thì mày xem tao thu thập mày thế nào, mày hãy nhanh chóng đưa nó về đấy!"



Ông Lý ném ra câu nói này, giận đùng đùng rời đi.



Lý Tiểu Ngư giận quá hóa cười, chỉ vào phía cửa lớn: "Lý Nghiêm, anh trông thấy không, bọn họ đều cảm thấy, cô ta mất tích có liên quan đến tôi."



"Đại tiểu thư..."



Lý Nghiêm thì thầm một tiếng.



Nếu như không phải Lý Tiểu Ngư không phân phó mình, thì Lý Nghiêm cũng cảm thấy chuyện này là do cô ta làm.



Bởi vì đây là chuyện mà cô ta làm ra được.







【 Tiểu tỷ tỷ, sao cô lại xấu như vậy chứ? 】



Sơ Tranh: "???"



Mi điên rồi à!
"Không..."



Vừa nhìn đã biết không thể ăn đấy được không?!



Ánh mắt anh có vấn đề à?!



"Anh tự mình làm." Sắc mặt Tầm Ẩn âm trầm xuống.



Hắn đường đường là một đại yêu quái, đôi tay này dùng để sát sinh.



Nhân loại đều nói quân tử tránh xa nhà bếp, hắn không thèm để ý, nguyện ý vì cô mà tự xuống bếp, cô lại còn ghét bỏ...



Sơ Tranh thấy Tầm Ẩn có chút xu thế hắc hóa, cầm lấy đũa, kẹp một miếng thịt.



Tầm Ẩn thấy thế, vẻ âm trầm trên mặt lập tức tan thành mây khói, chờ mong nhìn cô.



Sơ Tranh nhận mệnh bỏ vào trong miệng.



Tầm Ẩn còn chưa kịp hỏi cô, Sơ Tranh đã kéo vạt áo hắn, tiến tới hôn hắn, khi Tầm Ẩn đang sững sờ, thuận thế đẩy đồ ăn qua cho hắn.



Sơ Tranh cấp tốc đứng dậy: "Hương vị rất tốt."



Cô đi về phía phòng khách, le lưỡi, mặn chết rồi.



Tầm Ẩn nhai nhai, một lát sau phun ra.



Sơ Tranh ở bên kia uống nước, quai hàm Tầm Ẩn trống xuống, đem đồ ăn trong bàn đỏ vào thùng rác, lại ở một mình trong phòng bếp mân mê rất lâu, trong lúc đó còn đi ra ngoài một lần, ôm về rất nhiều đồ tốt.



Sơ Tranh: "..."



Ông chủ siêu thị thật có tiền nha!



Sơ Tranh chuẩn bị đi ngủ, Tầm Ẩn vẫn đang ở trong phòng bếp.



"Tầm Ẩn, chúng ta là yêu, không cần ăn những thứ này." Sơ Tranh đứng ở cửa phòng bếp gọi hắn: "Đi ngủ."



"Lát nữa anh ngủ." Hắn vẫn không tin, không giải quyết được chuyện đơn giản như vậy!



Sơ Tranh nhìn bóng lưng Tầm Ẩn, mũi chân chuyển hướng sang một bên khác, nhưng cuối cùng vẫn quay lại, tiến vào phòng bếp.



Cô rút đôi đũa trong tay Tầm Ẩn đi, bưng đồ ăn hắn vừa làm xong bên cạnh lên, bỏ vào trong miệng.



"Tiểu yêu..." Tầm Ẩn ngăn cản cô: "Em phun ra."



Sơ Tranh nhai nhai, trực tiếp nuốt.



Tầm Ẩn cứng đờ tại chỗ.



Sơ Tranh tốc độ cực nhanh, chỉ qua một lát đĩa liền thấy đáy, cô buông bát đũa xuống: "Được rồi, đi ngủ."