Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 808 : Thanh mai gả đến (34)

Ngày đăng: 01:35 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Nghiêm Tu và Nhan Nhan ở cổng trường cãi nhau một trận lớn, chia tay trong không vui.



Mà hình ảnh bất nhã của hoa hậu giảng đường Tam Trung, cùng với ân oán cẩu huyết, cũng bị người truyền ra.



Nhan Nhan lập tức bị chỉ trích, phê bình trong trường học.



Còn có người nhắc tới chuyện lúc trước cô ta từ chối phú nhị đại ở trại hè, hiện tại không thể nghi ngờ chính là châm chọc.



Mặc dù Nghiêm Tu là phú nhị đại, nhưng đồ vật cậu ta có thể mua cho Nhan Nhan quá ít.



Không giống với người đàn ông kia, lần nào gặp gỡ cũng sẽ có kinh hỉ, đủ loại xa xỉ phẩm, làm Nhan Nhan vô lực chống đỡ.



Một bên là tình yêu, một bên là tiền tài.



Nhan Nhan cảm thấy mình vẫn rất thích Nghiêm Tu, bởi vì tuổi tác của Nghiêm Tu thích hợp với mình hơn.



Cô ta ở bên cạnh một người đàn ông khác, chỉ là muốn để cho mình càng xứng với Nghiêm Tu hơn một chút.



Cô ta căn bản không thích người đàn ông kia.



Nhưng hiện tại đã đi đến bước này, cô ta chỉ có thể lựa chọn một cái.



Tình yêu và tiền tài, Nhan Nhan lựa chọn tiền tài.



Thích một người đại khái là thật sự không có nguyên nhân, Nghiêm Tu bị đội nón xanh, nhưng cũng không thể quên được Nhan Nhan.



Cả ngày suy sụp đến không còn hình dáng.



Làm gì còn bộ dáng khí phách như trước kia nữa.



Ngay lúc Nghiêm Tu suy sụp, công ty trong nhà đột nhiên xuất hiện nguy cơ.



Lần trước cũng bởi vì công ty xảy ra vấn đề, Nghiêm Tu mới cố ý đến tiếp cận Diêu Sơ Tranh.



Dựa vào thứ lấy được từ chỗ Diêu Sơ Tranh, vượt qua nguy cơ.



Công ty nhìn như không có vấn đề gì, kì thực vấn đề nội bộ rất nhiều.



Người khác chỉ cần tìm chút lỗ hổng, liền có thể làm công ty lâm vào nguy cơ lần nữa.



Lần này không có một Diêu Sơ Tranh, để bọn họ lần nữa chuyển nguy thành an.



Nghiêm Tu khốn khổ vì tình, đoạn thời gian kia chẳng quan tâm gì đến tình hình trong nhà.



Chờ cậu ta tỉnh táo lại, thì công ty đã xong rồi.



...



"Tớ nghe nói Nghiêm Tu thôi học."



Buổi sáng lên lớp Khương Cẩn nói thầm bên tai Sơ Tranh.




Thượng Vũ tát một cái vào mặt bà Diêu.



Bà Diêu bị đánh cho lảo đảo, đụng vào ngăn tủ đằng sau, mơ hồ che gương mặt bỏng rát của mình: "Chồng? Sao anh lại đánh em?"



"Thượng Lộ là con hoang của ai?"



Thượng Vũ dùng một tay bóp lấy cổ bà Diêu.



"Cô cùng ai sinh con hoang? Hả?"



Con ngươi bà Diêu hơi co rụt lại, chuyện này, sao lại bị phát hiện?



Nhịp tim bà Diêu đập như sấm.



Chột dạ, khẩn trương, sợ hãi... Đủ loại cảm xúc nhanh chóng vọt tới.



Trong lòng bàn tay bà Diêu đổ đầy mồ hôi lạnh, nhưng bà ta không thể hoảng loạn.



Bà ta khiếp sợ và nghi hoặc nhìn Thượng Vũ: "Chồng, anh nói gì vậy? Thượng Lộ là con của anh!"



"Con tôi? Cô cho rằng ông đây là thằng ngu à? Nhiều năm như vậy, ông nuôi con của thằng nào?"



Thượng Vũ tức giận đến hốc mắt đỏ bừng, nghĩ đến đứa con trai mình nuôi nhiều năm như thế, lại không phải con ruột của mình, cánh tay bóp lấy bà Diêu càng dùng sức hơn.



"Cô nói đi, nó là con hoang của thằng nào? Cô lăng loàn với ai?"



"Khụ khụ khụ..."



Bà Diêu giãy dụa.



Hô hấp càng ngày càng khó khăn, tay bà Diêu vung loạn, đột nhiên bắt được một vật.



Bà ta cũng không nhìn xem nó là thứ gì, trực tiếp đập lên đầu Thượng Vũ.



Ầm ——



Bình sứ vỡ vụn.



Trên đầu Thượng Vũ máu tươi chảy ròng ròng, tay cũng buông bà Diêu ra.



Bà Diêu được tự do, lui lại mấy bước, thở từng ngụm từng ngụm.



Thượng Vũ che đầu, mặc dù chảy máu, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, chỉ là hơi đau.



Bà Diêu còn muốn giải thích, bà ta không thể từ bỏ những vinh hoa phú quý này: "Có phải anh hiểu lầm gì rồi không, Thượng Lộ thật sự là con của anh."



Thượng Vũ tức giận mắng một tiếng, lần nữa đi tới gần bà Diêu.



Khí lực của đàn ông trưởng thành, bà Diêu làm sao có thể chống cự được.



Bị Thượng Vũ bóp cổ đè xuống đất, giữa lúc bà ta giãy dụa, ánh mắt quét đến giấy giám định vừa rồi rơi xuống đất, vài chữ to khắc trong đáy mắt bà ta.



—— Giám định ADN.