Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 837 : Võng hồng đầu bảng (21)

Ngày đăng: 01:35 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Phó Trì cho là mình và Sơ Tranh ở chung, phải cần một khoảng thời gian để thích ứng.



Nhưng hắn phát hiện cũng không có.



Thêm một người, ảnh hưởng đối với hắn cũng không lớn.



Khi ở cùng cô, có một loại cảm giác quen thuộc từ sâu trong xương cốt lộ ra.



Nếu như không phải Phó Trì xác định, ký ức của mình hoàn chỉnh, thì hắn cũng rất hoài nghi, có phải là mình từng mất trí nhớ không.



Đại đa số thời điểm Sơ Tranh đều yên lặng.



Hoặc là nằm trên ghế sofa xem tivi.



Hoặc là ở trong phòng.



Ngẫu nhiên vào những lúc hắn livestream, cô cũng sẽ tiến đến, nhưng không trở ngại hắn, chỉ an tĩnh ngồi ở bên cạnh chơi điện thoại.



Phó Trì có chút phân tâm, luôn không nhịn được nhìn cô.



[ Bên kia có người đúng không? Lão công đã nhìn sang bên đó tới mấy lần rồi! ]



[ Oa oa oa, lão công anh nhìn bọn em đi!! ]



[ Lão công lại đẹp trai]



[ Con à, rốt cuộc con đang nhìn cái gì thế? ]



[ Khó chịu, vì sao ống kính không dịch chuyển! ]



Khán giả rất gấp gáp.



Trước kia Phó Trì livestream, từ khi bắt đầu đến lúc kết thúc, cơ hồ sẽ không phân tâm, chứ đừng nói là nhìn sang hướng khác nhiều lần như thế này.



[ Thần Tài tặng chủ bá Mộng Huyễn Tinh Cầu ×1]



Phó Trì mở âm, âm thanh đặc hiệu vang lên, trong căn phòng an tĩnh, có vẻ hơi đột ngột.



Sơ Tranh ngẩng đầu nhìn hắn.



Phó Trì bị bắt tại trận, có chút bối rối dịch chuyển ánh mắt.



Lúc này Sơ Tranh mới nhìn thấy một chút dáng vẻ mà thẻ người tốt nên có từ trên người hắn.



Đáy lòng Phó Trì có chút hoảng loạn, khi hạ đao, không chú ý, trực tiếp cắt đứt ngón tay.



Máu tươi lập tức chảy ra.



[ A a a a con yêu cắt đứt tay rồi! ]



[ Sao lão công lại không cẩn thận như thế, nhanh cầm máu đi! ]



[ Gọi 120 đi! ]



Trên màn hình nháy mắt nổ tung.



Phó Trì che lấy ngón tay chảy máu, ngước mắt nhìn về phía màn hình: "Tôi không sao, chỉ là chút vết thương nhỏ, cảm ơn mọi người quan tâm."



Phó Trì nghe thấy tiếng cái ghế xê dịch.
Khi Phó Trì bình phục lại, thu thập xong, Sơ Tranh đã ăn gần xong bữa sáng.



"Từ đâu tới?" Phó Trì nhíu mày, hắn còn chưa làm mà.



"Ngô Thiên đưa tới." Sơ Tranh nói: "Ăn đi."



Phó Trì: "..."



Mặc dù là vệ sĩ của cô, nhưng vẫn không thoải mái, cô nên ăn đồ do mình nấu.



Cũng may Phó Trì đem điểm cố chấp này ép trở về, trầm mặc ăn sáng.



"Anh lên hot search."



Sơ Tranh đột nhiên ngẩng đầu nói chuyện với hắn.



"Hả?"



"Đây, tự xem."



Phó Trì liền xem điện thoại của Sơ Tranh.



Hot search liên quan đến livestream đêm qua của hắn, chuyện hắn nói mình có vợ.



Phó Trì nhìn những bình luận kia một chút, có chút hối hận: "Thật xin lỗi, đêm qua là anh xúc động."



Cái muỗng nhẹ nhàng va vào bát, phát ra âm thanh thanh thúy.



Sơ Tranh giọng điệu sâu kín: "Em không thể gặp người?"



Thẻ người tốt luôn cảm thấy ta không thể gặp người là có ý gì!



Đáy lòng Phó Trì hơi lộp bộp một chút.



"Anh không có ý đó..."



"Vậy anh có ý gì?"



"Anh chỉ sợ có người tổn thương em." Bình luận phía dưới nói đến hơi khó nghe.



Sơ Tranh liếc hắn một cái, cúi đầu xuống uống hết số cháo còn lại.



Cô ném cái muỗng đi, dựa lưng vào ghế, hai tay khoanh trước ngực, khí thế đại lão triển khai toàn bộ.



"Phó Trì, em lợi hại hơn anh nghĩ nhiều, anh giết người phóng hỏa em đều có thể bảo kê cho anh." Trong tiếng gầm gừ của Vương Giả, bổ sung một câu: "Giết người phóng hỏa anh đừng làm, phạm pháp." Nhưng em có thể giúp anh làm, em rất tình nguyện giúp đỡ.



Người tốt giống như ta đây, có đốt đèn lồng cũng không tìm thấy đâu!



Quý trọng ta đi!



【... Cô có thể dẹp luôn đi! Thẻ người tốt xui xẻo cả tám đời, mới bị cô coi trọng. 】



Sơ Tranh bất thình lình phun ra một câu: Mi biết thẻ người tốt là ai?



【...】 Vương Giả lâm vào trong trầm mặc vô tận.



Sơ Tranh thầm nghĩ, xem ra Vương bát đản biết rồi... nhưng là ai nhỉ?



Sầu người.



Vật nhỏ này đến một chút ký ức cũng không có!!