Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 860 : Hoàng ngự giang sơn (2)

Ngày đăng: 01:35 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Mộc Miên là cung nữ thiếp thân của nguyên chủ.



Nàng ta vẫn luôn canh giữ ở ở đây, lúc này trông thấy Sơ Tranh còn sống, đầu tiên là kinh hãi, sau đó chính là kinh hỉ.



Mộc Miên đỏ vành mắt, thanh âm nghẹn ngào: "Điện hạ, ngài thật sự không chết?"



Vẫn mang theo một chút không thể tin.



Rõ ràng các thái y đều đã kiểm tra qua.



Làm sao lại...



Không có việc gì được chứ?



Sơ Tranh ngồi trở lại trên linh sàng: "Ừ."



Mộc Miên che miệng, nước mắt tí tách rơi xuống.



"Nô tỳ thật sự tưởng là ngài chết..." Mộc Miên tự đánh mình hai cái: "Ngài không sao thì quá tốt rồi."



-



Sơ Tranh khởi tử hoàn sinh, tin tức này trong nháy mắt truyền khắp toàn bộ hoàng cung.



Sơ Tranh bị đón về Tử Vi cung nguyên chủ ở.



Tử Vi chính là sao Đế Vương, lấy cái tên này làm tên cung điện, giống như im ắng tuyên bố, nàng chính là thái nữ tương lai.



Mà Tử Vi cung, cũng đúng là nơi các đời hoàng thái nữ ở lại.



Nguyên chủ tuổi còn nhỏ, liền vào cung này ở, dùng cái này biểu lộ rõ ràng thịnh sủng của nữ hoàng bệ hạ đối với nàng.



Sơ Tranh ngửa đầu nhìn lên cung điện trước mặt.



Treo cờ trắng và đèn lồng trắng, còn có lụa trắng các thứ.



"Điện hạ..."



"Tham kiến điện hạ."



Cung nữ thái giám cũng không dám tới quá gần Sơ Tranh, đáy mắt đều lộ ra sự sợ hãi.



Khởi tử hoàn sinh, chuyện này làm cho người ta rất không thể tưởng tượng nổi.



"Bỏ hết những thứ trong cung này đi." Mộc Miên đỡ Sơ Tranh đi vào, phân phó những cung nữ thái giám kia: "Mau đi mời thái y tới."



"Dạ."



Bọn cung nữ thái giám lập tức hành động.



Tới trước cả thái y, là phụ hậu của nguyên chủ.



Là một nam nhân cực kỳ đẹp đẽ, mặc dù đã có tuổi, nhưng phong hoa vẫn còn.



Y phục mặc dù hoa lệ, nhưng cũng không thiên về nữ tính hóa như Sơ Tranh nghĩ, chỉ là vạt áo và tay áo tương đối phiêu dật.



"Tiểu Tranh."
"Cùng trẫm đi xem Tiểu Tranh một chút." Nữ hoàng kéo Ôn Ngô đi vào.



Ôn Ngô không dám không nghe theo, đi theo nữ hoàng vào.



Sơ Tranh bảo trì tư thế trước đó, cơ hồ không có gì thay đổi, thấy nữ hoàng và Ôn Ngô tiến vào, cũng không có bất kỳ bày tỏ gì, chỉ bình tĩnh nhìn.



Con ngươi nữ hoàng hơi híp lại, sau đó liền lộ ra mấy phần mừng rỡ và lo lắng, đi mấy bước đến bên giường, giơ tay kéo Sơ Tranh.



"Mau cho trẫm nhìn xem."



Sơ Tranh tránh ra, tay nữ hoàng rơi vào khoảng không, bà ta hơi sững sờ.



Nhưng nữ hoàng không biểu hiện gì ra ngoài cả, chỉ cho là Sơ Tranh vừa tỉnh lại, nhất thời phản ứng.



Bà ta lo lắng nói vài câu, Sơ Tranh đều không để ý tới bà ta.



Nữ hoàng kiên nhẫn hỏi: "Tiểu Tranh không thoải mái chỗ nào sao? Nói cho trẫm biết."



"Ngươi không ở đây, ta liền rất thoải mái." Cuối cùng Sơ Tranh cũng mở miệng.



"Tiểu Tranh!" Ôn Ngô thấp giọng quát một tiếng.



Nữ hoàng giơ tay: "Con vừa tỉnh lại, có thể là bị kinh sợ, không sao."



"Bệ hạ, ngài quá sủng nàng." Ôn Ngô thở dài.



Nữ hoàng cười: "Tiểu Tranh không sao là tốt rồi, đây là lễ vật tốt nhất mà trời cao cho trẫm."



Sơ Tranh: "..."



Nữ nhân khẩu thị tâm phi.



Rõ ràng là ước gì ta ngỏm củ tỏi.



Nữ hoàng không hỏi Sơ Tranh quá nhiều vấn đề, bảo cô nghỉ ngơi thật tốt, không cần nghĩ những chuyện khác, rồi lại ban thưởng cho cô không ít thứ.



-



Thái y vẫn đang quỳ ở bên ngoài, hoàn toàn không dám động.



Nữ hoàng ra, nàng ta lập tức cúi đầu xuống thấp hơn.



Nữ hoàng thấy cửa phòng đóng lại, nàng lúc này mới lên tiếng: "Tiểu Tranh xảy ra chuyện gì?"



"Bệ hạ, vi thần... Vi thần cũng không biết."



"Ngươi là thái y, ngươi không biết?" Nữ hoàng trầm mặt xuống: "Trước đó rốt cuộc Tiểu Tranh làm sao? Các ngươi chẩn bệnh thế nào vậy?"



Thái y run rẩy.



Nàng ta thật sự không biết.



Hơn nữa tình huống lúc đó, nhiều thái y như vậy, đều xem qua, đúng là chết rồi!



Nhưng lời này có thể nói sao?



Thái y chỉ có thể cúi thấp đầu, không lên tiếng.



Nữ hoàng trầm mặt phân phó: "Đi gọi hết thái y của Thái Y Viện đến đây, cẩn thận kiểm tra cho Tiểu Tranh, nếu Tiểu Tranh có chuyện gì bất trắc, coi chừng cái mạng của các ngươi."