Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 874 : Hoàng ngự giang sơn (16)

Ngày đăng: 01:35 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Tin tức Mộc Miên nghe ngóng được, cơ bản cũng giống như lời Yến Ca nói.



Trước khi người mà Yến gia chủ thích trở về, thì bà ta cực kỳ sủng ái vị đại công tử kia, đem tất cả áy náy đền bù trên người đứa con trai này.



Cho tới bây giờ cũng không liếc mắt nhìn Yến Ca một cái.



Đợi người bà ta thích trở về, lại sủng ái vị người yêu đã mất đi mà lại tìm về được này.



Đối với Yến Ca và phụ thân Yến Ca, cả mấy tháng cũng không gặp mặt được một lần.



Hạ nhân trong phủ, nâng cao giẫm thấp.



Ở vào tình thế như vậy, Yến Ca hắc hóa là điều kiện thành lập.



Mộc Miên cảm thấy lá gan của cả nhà này rất lớn.



Nếu như chuyện này tuôn ra, cả nhà Yến gia đều không chịu nổi.



"Đúng rồi, điện hạ, nô tỳ còn thăm dò được một tin tức."



"Nói."



"Nô tỳ nghe nói vị đại công kia tử... Hình như bị bệnh."



Sơ Tranh ngước mắt, Mộc Miên nhỏ giọng nói: "Nghe nói là bệnh nặng, Yến phủ lại không dám lộ ra, bây giờ đang âm thầm tìm đại phu khắp nơi."



Sơ Tranh cho nàng không ít ngân phiếu, người Yến phủ mặc dù gấp gáp, nhưng có tiền, thì vẫn có thể nghe ngóng được mấy tin tức.



"Bệnh gì?"



"Không biết..."



Cũng bởi vì không biết là bệnh gì, nên vẫn không chữa khỏi được.



"Điện hạ, Yến gia khi quân, chuyện này có cần..."



"Sau này hắn sẽ là Yến thị quân, chuyện này, đừng nhắc lại nữa."



Đáy lòng Mộc Miên hơi kinh ngạc.



Điện hạ đây là thích vị thị quân này sao?



-



Thiên điện.



Đầu ngón tay Yến Ca khoác lên dây đàn, như có như không gảy một cái, âm thanh đứt quãng phát ra.



Hà Chỉ ở bên cạnh thêm hương, cẩn thận nhìn chủ tử nhà mình một chút.



"Công tử, ngài cứ như vậy mà thừa nhận, không sao chứ?"



Đầu ngón tay Yến Ca vạch ra trên dây đàn một giai điệu: "Nàng đã hỏi, ta chủ động thừa nhận, so với nàng điều tra ra thì sẽ tốt hơn."



"Điện hạ nàng không tức giận?"



"Nếu nàng tức giận, thì hiện tại ta đã ở trong nhà lao rồi."



"Công tử, ngài thật sự muốn..."
Không hổ là đất nước nữ tôn nha!



Yến Ca lấy lại tinh thần, phát hiện mình bị Sơ Tranh ôm, đáy mắt hiện lên một tia kinh hoảng.



Hắn muốn đẩy Sơ Tranh ra.



Bàn tay vừa đụng phải bả vai Sơ Tranh, lại dừng lại, thanh âm thật thấp gọi cô: "Điện hạ..."



Trên mặt thiếu niên hiện lên màu đỏ ửng, ánh mắt phủ sương, giọng nói trong trẻo dễ nghe.



Sơ Tranh: "..."



Muốn mạng.



Sơ Tranh hít sâu một hơi, đặt hắn ngồi dựa vào xe ngựa.



"Xuống xe mà ngươi cũng có thể ngã, ngươi có được không." Sao hắc hóa rồi mà vẫn là một tên yếu gà thế này!



Sơ Tranh cảm thấy mình không dùng bao nhiêu sức lực, kết quả Yến Ca liền ngã xuống đất.



Chuyện này thật sự không trách cô được.



"..." Rõ ràng là ngươi túm ta trước!



Người nào đột nhiên bị túm một cái như vậy, đều sẽ đứng không vững mà!!



Yến Ca cúi đầu xuống: "Thật xin lỗi điện hạ."



Sơ Tranh: "..."



Ngươi như vậy, bảo ta làm sao phát huy đây.



"Đi thôi."



Sơ Tranh cảm thấy tay áo trầm xuống.



"Sao nữa?"



"Điện hạ, ta như vậy không tốt lắm." Yến Ca nói: "Ta là thị quân của điện hạ, ta không muốn để người khác nhìn thấy."



Sơ Tranh vạch trần hắn: "Ngươi sợ có người nhận ra ngươi thì có."



Hai tay Yến Ca đan chéo, hơi siết chặt: "Điện hạ, có thể chứ?"



Sơ Tranh liếc hắn một cái: "Có thể, nhưng có một điều kiện."



Yến Ca nhìn cô.



"Hôn ta một cái."



Yến Ca: "!!!"



***



Các mỹ nhân ~~



Các cậu cũng biết thói quen up truyện của Nhiên rồi nhỉ, thường thì Nhiên sẽ up vào buổi tối, tầm khoảng 7h, dạo này bị dở hơi nên mới up ban ngày thế thôi:>



Vì vấn đề không có thông báo nên buổi tối các cậu hãy vào nhà Nhiên load lại để đọc truyện nhé.



Chứ nghe nói một ngày lượn vào cả chục lần làm người ta xốn xang xao xuyến:>>>>