Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 907 : Ký sự trêu chọc quỷ (10)

Ngày đăng: 01:36 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Mấy ngày nay dường như Thượng Tĩnh có việc, làm thần long thấy đầu không thấy đuôi.



Sơ Tranh mỗi ngày trừ mua mua mua, sau đó lên lớp, hằng ngày hưởng thụ đặc hiệu của phim ma thì cũng không có chuyện gì làm.



Lý Tố Khiết thì trôi qua rất thảm, không phải đi ra ngoài bị người hắt nước, thì chính là ăn cơm ăn ra sâu, không ngừng khiêu chiến năng lực chịu đựng của Lý Tố Khiết.



Lúc đầu Lý Tố Khiết chỉ cảm thấy là mình xui xẻo.



Nhưng một người xui xẻo đến mức như vậy, bình thường sao?



Cùng với Lý Tố Khiết luôn cảm thấy gần đây lúc đi ngủ cứ giống như bị người đè ép, bên cạnh cũng rất lạnh buốt, cảm thấy chắc chắn mình đụng phải mấy thứ bẩn thỉu gì đó rồi.



Vội vã liên lạc với người nhà, để người nhà tới đón đi.



Sơ Tranh phát hiện ánh mắt Thượng Tĩnh nhìn mình, càng ngày càng kỳ quái.



Sơ Tranh dưới sự nhắc nhở của Sư Âm, mới biết trên người mình có âm khí rất nặng.



"Cô truyền cho tôi?"



"Dĩ nhiên không phải." Sư Âm cười đến có chút hèn mọn: "Tôi mà có năng lực lớn như vậy, tôi còn cùng cô nói nhảm chắc. Hắc hắc hắc, nhưng âm khí trên người cô rất dễ chịu."



Sơ Tranh: "..."



Đây mới chính là lý do ngươi chạy tới chỗ ta chứ gì!



Trên người nguyên chủ sao lại có âm khí lớn như thế?



Sơ Tranh đã kiểm tra thân thể của nguyên chủ, không có gì dị thường.



Trên người cũng không có dây chuyền hay vòng tay gì như trên phim truyền hình và tiểu thuyết hay viết.



Sơ Tranh có chút sầu muộn.



Thân thể này sẽ không... chắc chắn có bệnh, bằng không thì trong kịch bản tại sao Thượng Tĩnh lại làm vậy với nguyên chủ.



Đáng sợ.



Sơ Tranh ôm cánh tay, nhanh chóng đi về phía trường học.



Khi cô đi ngang qua tiệm cắt tóc kia, ông chủ đột nhiên lao ra.



"Đại sư, đại sư thật đúng là cô rồi. Tôi còn đang lo làm sao tìm được cô..."



Sơ Tranh lạnh lùng lui lại hai bước, cảnh giác: "Không cắt tóc."



"Không phải không phải." Ông chủ khoát tay: "Là có chút việc..."



Ông chủ mời Sơ Tranh vào, Sơ Tranh không nhìn thấy Tony lão quỷ ở trong tiệm, nhìn việc kinh doanh của chỗ này, thì có vẻ đã khôi phục bình thường.



Ông chủ mời Sơ Tranh đi lên văn phòng trên lầu.



Đóng cửa lại, ông chủ mới xoa xoa tay: "Đại sư ngồi, mời ngồi, uống chút gì không?"




Nhưng bị tàn phế, đời này cũng không thể xuống giường được.



Theo lời của em trai anh ta nói khi tỉnh lại, lúc ấy cậu ta uống say, đang đứng trên ban công, bỗng nhiên bị ai đó ra sức đẩy một cái.



Xui xẻo hơn là lan can của ban công hỏng vào đúng lúc đó, cậu ta cứ như vậy rơi xuống.



Cậu ta tuyệt đối không có ý tứ nhảy lầu.



Trên con đường làm ăn buôn bán, kỳ thật mọi người đều rất tin phong thủy gì đó, nhưng Đới gia vẫn luôn kiêng kị những chuyện có liên quan đến phương diện quỷ thần, nói đó là phong kiến mê tín, hiện tại là xã hội pháp trị, thời đại khoa học, ai mà tin thứ đó nữa.



Cho nên trước đó xảy ra chuyện, cũng không muốn tìm người xem thử.



Tận đến khi em trai của anh ta xảy ra chuyện, Đới Tòng Vinh mới phát giác được việc này không thể tiếp tục như thế nữa.



Ai biết lần sau người xảy ra chuyện sẽ là ai?



Đới Tòng Vinh nhờ bạn bè, tìm hai Thiên Sư đến xem.



Một người thì đòi mua một đống đồ vật loạn thất bát tao, nhưng chuyện lại không giải quyết được, mà còn càng ngày càng nghiêm trọng.



Còn một người ngược lại có chút bản lĩnh, sau khi tới nhà xem, thì yên tĩnh lại mấy ngày, nhưng mấy ngày sau, lại về như cũ.



Dấu tay máu vô duyên vô cớ xuất hiện trên gương, nửa đêm trông thấy bóng quỷ...



Người Đới gia đều sợ đến mức đêm không thể an giấc.



Sau khi ông chủ nghe nói chuyện này, nghĩ đến Sơ Tranh, lúc này mới giật dây bắc cầu qua.



Những người tìm đến lúc trước đều vô dụng, Đới Tòng Vinh cũng có chút không tin.



Huống chi Sơ Tranh còn trẻ như vậy.



Nhưng mà ông chủ hung hăng nói cô có thể, Đới Tòng Vinh đành phải xem ngựa chết thành ngựa sống mà chạy chữa.



*



Lời đại đại:



Bạo thêm 2 vạn chữ.



Tăng thêm hôm nay đổi mới, tổng cộng là 3 vạn chữ.



Bây giờ mệt mỏi, tay đau.



Oa oa oa, muốn phiếu.



Muốn phiếu mới có thể tốt.



***



Đại đại thật trâu...



Cũng có thời kỳ ta bạo được tầm hơn 20 chương, nhưng mà giờ qua rồi:>>



Lười, với cả mắt mũi không cho phép T.T