Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 909 : Ký sự trêu chọc quỷ (12)

Ngày đăng: 01:36 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Đới Tòng Vinh cùng Đới phu nhân đều đi theo Thượng Tĩnh lên lầu.



Một mình Sơ Tranh ngồi ở trên ghế sofa uống trà.



Sư Âm thận trọng xuất hiện từ dưới đất.



Sơ Tranh một cước giẫm cô ấy về.



Chuột đất Sư Âm, lại xuất hiện ở bên cạnh: "Cô giẫm tôi làm gì, đầu tôi vốn đã hỏng, cô còn giẫm!"



"Cô đi theo tôi làm gì!"



Sư Âm giống như biết được bí mật to lớn gì đó: "Tôi phát hiện cô căn bản không biết gì cả."



Sơ Tranh: "..."



Chỉ có ngươi biết được rất nhiều.



Ta cái gì cũng không biết, còn không phải treo ngươi lên mà đánh à!



Sư Âm lại gần: "Tôi nói cô nghe, căn nhà này rất kỳ quái, hơn nữa ở đây còn có hơi thở của lệ quỷ lưu lại. Chắc chắn là người nhà này đắc tội với lệ quỷ, chẳng qua lệ quỷ kia bây giờ không có ở đây..."



"Căn nhà này kỳ quái chỗ nào?"



"Cho tôi cảm giác không tốt lắm, tới gần nơi này, tôi cảm thấy năng lực của mình yếu đi rất nhiều, cô xem..."



Máu tươi xương cốt trên mặt đất bốc ra ngoài.



Nhưng so với kỹ thuật đặc hiệu của phim Hollywood trước đó, thì lần này đặc hiệu rõ ràng chỉ có 5 xu tiền.



Trước đó trên lầu cũng thế, mặc dù mặt đất có máu, nhưng cũng không nhiều.



Cô còn tưởng rằng Sư Âm thu liễm.



Hóa ra là bị đè lại.



"Hơn nữa tôi cảm thấy tôi ở nơi này càng lâu, năng lực lại càng yếu, nơi này có quỷ!"



"..." Chính ngươi là một con quỷ đấy được không!



Con ngươi Sư Âm chuyển hai vòng, lại hào hứng hỏi Sơ Tranh: "Cô cái gì cũng không biết, đến đây làm gì?"



"Có lẽ tôi... đến tìm lệ quỷ kia."



Trong đám người Đới gia không có thẻ người tốt, lợi dụng phương pháp bài trừ thì —— chỉ còn lại lệ quỷ kia.



Cũng không thể là người giúp việc của nơi này đúng không?



Sơ Tranh liếc vú Hà đang làm việc ở bên cạnh một chút.



Ôm chặt cánh tay.




Quỷ đàng hoàng tốt đẹp và quen biết Thiên Sư có quan hệ gì?



Không phải quỷ đàng hoàng tốt đẹp, thì có thể quen biết Thiên Sư à?!



Quỷ các ngươi phức tạp như vậy sao?



Giọng nói của Sư Âm khẽ chuyển: "Nhưng tôi biết một con quỷ có quen biết."



"Dẫn tôi đi."



"Hắc hắc, cô không cho tôi chỗ tốt gì sao?"



"Đốt cho cô một ngôi biệt thự." Đại lão hào khí phất tay.



"Vậy thì có ích gì." Cô ấy ở một mình trong biệt thự, quạnh quẽ vắng lặng không chứ. Sư Âm tới gần Sơ Tranh: "Cô làm cho tôi một mỹ nam."



Sơ Tranh nhìn về phía sinh viên ra ra vào vào ở cổng trường: "Chuyện này không được đâu, giết người là phạm pháp."



"..." Ai muốn cô giết người, vì sao phản ứng đầu tiên của cô lại là giết người chứ hả? Sư Âm nói: "Bảo Thiên Sư đốt cho tôi một cái!"



"Cô còn muốn để Thiên Sư giết người?"



"..."



Khóe miệng Sư Âm co giật, chúng ta làm quỷ có thể đơn giản chút được không?



Không phải.



Làm người có thể đơn giản chút được không?



"Bảo Thiên Sư làm một người giấy, rồi đốt cho tôi!" Sư Âm tăng thêm âm lượng: "Không phải đốt người thật!"



"Cái này tôi biết, tôi làm cho cô."



Sư Âm bưng thái độ hoài nghi: "Tôi muốn đẹp trai."



Sơ Tranh mặt nghiêm túc: "Ừ."



Sư Âm luôn cảm thấy quái quái chỗ nào ấy, nhưng không nghĩ ra được.



Cô ấy đứng dậy: "Vậy được. Cô đi theo tôi."



Sư Âm dẫn Sơ Tranh rời khỏi trường học, sau đó đi ngồi tàu điện ngầm rồi lại ngồi xe buýt, giày vò hơn nửa ngày.



Mấu chốt là Sư Âm còn trốn vé.



Sơ Tranh nghĩ mãi mà không rõ, vì sao không đón xe.



Ta có tiền!



Sư Âm: "Tôi không nhớ rõ chỗ kia gọi là gì, tôi chỉ biết cách làm sao để đi đến đó."



Sơ Tranh: "..."