Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 926 : Ký sự trêu chọc quỷ (29)

Ngày đăng: 01:36 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Mấy lá bùa cuối cùng của Sơ Tranh bị Khương Vân Lạc cướp đi.



"Có ai lãng phí như cô không?" Khương Vân Lạc đau cả thịt, số bùa này muốn vẽ ra được cũng rất không dễ dàng đâu!!



Sơ Tranh: "..."



Ta mua còn không cho ta lãng phí?



Sơ Tranh khí thế hung hăng cướp bùa về, một mạch đập vào người Mậu Thiên.



Đập đến trên người Mậu Thiên ứa ra khói.



Đập xong, Sơ Tranh lý lẽ hùng hồn nhìn về phía Khương Vân Lạc.



Ý kia tựa như đang nói: Tôi đập thì thế nào! Anh có thể làm gì tôi!



Khương Vân Lạc: "..."



Đại lão không thể trêu vào không thể trêu vào.



-



Trì Kính rơi vào trong phế tích, Sơ Tranh ngước mắt nhìn sang, lẳng lặng ngưng mắt nhìn hắn một lát, cất bước đi qua.



Sơ Tranh quan sát hắn: "Không sao chứ."



Thẻ người tốt không bị đánh hỏng chứ!



Trì Kính: "Không sao."



Sơ Tranh không quá yên tâm: "Muốn hôn không?"



Trì Kính sửng sốt một chút, sau đó cười nói: "Bảo bảo, anh không sao."



Sơ Tranh ngược lại không hỏi tới, gật đầu, kéo hắn đi ra khỏi phế tích.



Mậu Thiên nằm dưới đất, hiệu quả của mấy lá bùa trên thân vẫn chưa đi qua, còn đang bốc khói, rất chi là dục tiên dục tử.



"Các anh dự định xử trí hắn thế nào?"



Khương Vân Lạc vốn đang nhìn Mậu Thiên bốc khói, nghe thấy giọng nói của Sơ Tranh, lập tức ngẩng đầu.



"Sau khi chúng tôi điều tra xong, sẽ giao lại cho âm phủ. Căn cứ vào tội ác hắn phạm phải, âm phủ bên kia sẽ tiến hành trừng phạt."



Sơ Tranh sợ Mậu Thiên chạy, cũng không vội rời đi.



Chờ đám Khương Vân Lạc điều tra.



Thi thể đều bị lấp trong đống phế tích, Khương Vân Lạc thông báo cho cảnh sát, tới đào ra.



Trông thấy những thi thể này, người ở hiện trường đều có chút buồn nôn.



Có thể là Thiên Sư và cảnh sát có quan hệ hợp tác, sau khi những người này khai quật thi thể ra, mặc dù kỳ quái là vụ án gì, nhưng vẫn mang người rút lui, chỉ để lại mấy người phụ trách.



Việc này dính đến phong kiến mê tín, tất cả mọi người ngầm hiểu lẫn nhau, thẩm tra ngay tại chỗ.
Sơ Tranh: "..."



-



Sơ Tranh xem thường 300 triệu minh tệ, cái chủng loại một tờ một tỷ trên thị trường căn bản không có.



Phải là loại tiền giấy truyền thống mới có tác dụng.



Sơ Tranh hỏi thăm tỉ suất hối đoái từ chỗ Khương Vân Lạc, cô phải đốt chừng một xe tải mới đủ 300 triệu.



Sơ Tranh: "..."



Hiện tại là xã hội bảo vệ môi trường, làm sao có thể đốt như thế chứ!!



Vất vả lắm Sơ Tranh mới tìm được một nơi hoá vàng mã, đốt xong một xe tải kia, cũng phí không ít thời gian.



Sơ Tranh vừa đốt giấy xong, Khương Vân Lạc liền gửi tin nhắn cho cô.



Nói là Thượng Tĩnh bởi vì tuổi thọ không tới, cho nên vẫn quay về nhân gian trước.



Đợi sau khi cô ta chết, rồi lại thanh toán những tội nghiệt cô ta từng làm.



Nhưng cho dù trở lại nhân gian, thì cảnh sát bên kia cũng sẽ xử lý cô ta vì tội cầm tù người khác, thậm chí là tội giết người.



Dù sao làm chết người, cũng là do Thượng Tĩnh động thủ rạch bụng lấy quỷ con ra.



Đời này có lẽ cũng không ra tù được.



【 Đảm đương mặt mũi của giới Thiên Sư: Người đáng thương tất có chỗ đáng hận, ai. 】



Thượng Tĩnh không khác gì nguyên chủ lắm, đi đâu cũng không được chào đón.



Cô ta muốn chết, lại vừa vặn gặp phải Mậu Thiên, thay đổi vận mệnh.



Bị Mậu Thiên và dục vọng trong nội tâm mình mê hoặc.



【 Đảm đương mặt mũi của giới Thiên Sư: Người anh em, cô phải giám sát chặt chẽ Trì Kính đấy, hắn dữ như vậy, nếu thật sự muốn kiếm chuyện, thì chúng tôi đánh không thắng hắn, cô giám sát hắn chặt chẽ một chút, tuyệt đối đừng để hắn kiếm chuyện! 】



Khương Vân Lạc căn dặn Sơ Tranh.



【 Sơ Tranh: Không phải anh bảo tôi cách xa hắn ra một chút à? 】



【 Đảm đương mặt mũi của giới Thiên Sư: Cô ở cùng hắn lâu như vậy mà vẫn còn nhảy nhót tưng bừng, chúng tôi cảm thấy cô có thể chất đặc biệt, sẽ không có chuyện gì. 】



【 Sơ Tranh:... 】



Ta có thể nói cái gì.



Thiên Sư các ngươi chính là một đám xem kịch.



Sơ Tranh thu điện thoại lại.



"Trì Kính."



"Bảo Bảo." Trì Kính lập tức đi tới, mang theo nụ cười: "Trở về sao?"



"Ừ."