Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 941 : Một ngày làm thầy (10)

Ngày đăng: 01:36 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Mấy đứa học tra viết kiểm điểm năm ngàn chữ, có thể viết ra thứ gì được.



Sơ Tranh nhìn chữ mà nhức cả đầu.



Đây là chó bò sao?



Chó bò cũng đẹp hơn cái này.



Thế là tổ bốn người ban bá vừa viết xong kiểm điểm, liền nhận được bảng chữ mẫu quan tâm của cô Nguyễn.



Tổ bốn người ban bá: "..."



Ô ô ô, bọn họ không bao giờ đánh nhau nữa.



Thời tiết càng nóng bức, học kỳ này cũng đã kết thúc.



Tô Hợp vừa được nghỉ liền biến mất tăm, nhà của nguyên chủ ở chỗ bà mợ quỷ hút máu kia, cho nên Sơ Tranh cũng không có ý định trở về.



Sau khi nghỉ Sơ Tranh liền dễ dàng hơn nhiều.



Vương Giả phát nhiệm vụ phá sản cũng không phải nhiều lắm, đại đa số thời điểm chỉ là một chút nhiệm vụ nhỏ.



Mỗi thế giới thân phận của cô sẽ khác biệt, số tiền nhiệm vụ cũng sẽ có biến hóa.



Vương Giả sẽ không để một giáo viên như cô, đi mua một tòa cao ốc.



Cái hệ thống nát này còn rất trâu chó.



【 Tiểu tỷ tỷ, cô khen ta thì khen đi, vì sao còn muốn mắng ta? 】 Vương Giả kháng nghị.



"Ta vui lòng, mi cắn ta đi."



【 Chó mới cắn người. 】 Vương Giả nhỏ giọng lầu bầu.



"Mi chính là chó điên, vốn là chó."



【...】



Đột nhiên rất muốn nổ tung tại chỗ, cùng tiểu tỷ tỷ đồng quy vu tận luôn.



Ngay lúc Sơ Tranh và Vương Giả nói mò với nhau, cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ.



Sơ Tranh nhìn về phía cửa một chút, lúc này, ai?



Tô Hợp?



Tô Hợp có chìa khoá.



Không thể nào là cô ta...



Cốc cốc.



Tiếng gõ cửa tiếp tục.




"Làm gì?"



"Cô còn dạy chúng em không?" Ban bá số hai hỏi: "Em nghe nói cô muốn đi dạy lớp 12."



"Không dạy." Cô dạy lớp 12, lại là chủ nhiệm lớp, tiết học của lớp khác cũng không dạy nữa.



Tổ bốn người ban bá không biết là thở phào hay là thế nào.



Rốt cuộc cũng không bị cô Nguyễn tàn phá nữa rồi.



Thời gian hạnh phúc của bọn họ sắp tới rồi.



"Cô Nguyễn, em nói cô nghe, lớp 12/22 này, không dễ dạy đâu, cô có biết tại sao chủ nhiệm lớp lúc trước của bọn họ lại đi không?" Ban bá số ba bát quái với Sơ Tranh.



"Sao lại đi?"



Ban bá số ba thần bí hề hề: "Bị học sinh chỉnh đến không tiếp tục ở lại được nữa, nên mới đi."



Sơ Tranh: "..."



Hung tàn như vậy?



"Cô Nguyễn cô cẩn thận nha."



Ở trường học, không cùng cấp đều không ở chung một lầu dạy học, giáo viên tất nhiên cũng sẽ không ở chung với nhau, cho nên đối với các cấp học khác, Sơ Tranh không hiểu rõ chút nào.



Đột nhiên hoảng đến một nhóm.



Sơ Tranh tìm tới lớp 12/22, ở bên ngoài phòng học nhìn vào bên trong.



Phòng học rất yên tĩnh.



Dù sao trong phòng học chỉ có mấy người ngồi.



Lớp khác bây giờ đã ngồi đầy, lớp này mới lẻ tẻ mấy người.



Ngày đầu tiên đi học mà có nhiều người đến trễ như thế, rất tốt!



Sơ Tranh nhìn cửa phòng học nửa mở một chút trước, không có trò đùa dai đùa ác gì.



Cô đẩy cửa ra đi vào, bạn học trong phòng học ngẩng đầu nhìn một chút, sau đó lại cúi đầu, căn bản không để ý tới Sơ Tranh.



Sơ Tranh: "..."



Sơ Tranh đứng trên bục giảng: "Những người khác đâu?"



"Cô giáo, việc này cô hỏi chúng em cũng vô dụng, cô phải hỏi những người không đến." Có người trả lời, giọng điệu rất bình thản, nhưng lời kia không hữu hảo chút nào.



Sơ Tranh cũng không tức giận, chỉ hỏi: "Các em đang làm gì thế?"



Nam sinh vừa nói kia, lần nữa lên tiếng: "Chơi game."



Sơ Tranh đi xuống: "Game gì?"



"Ăn gà."