Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 946 : Một ngày làm thầy (15)

Ngày đăng: 01:36 30/04/20


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên



➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥



Chị gái kia tới rất nhanh, trả lại điện thoại di động cho Kiều Liễm.



Kiều Liễm nói cảm ơn, Sơ Tranh thì cho cô ấy một khoản tiền, chị gái kia từ chối không cần.



"Tiện đường, cũng không phiền phức, không cần... Đây là em trai cô sao?" Ánh mắt chị gái rơi vào người thiếu niên.



"Không phải, học trò của tôi."



Chị gái nhíu mày: "Cô là giáo viên à."



"Ừ."



"Làm giáo viên rất tốt, cũng không cần tăng ca, không giống tôi, thứ bảy còn bị kéo đi làm việc." Chị gái phàn nàn: "Mệt gần chết còn không có nhiều tiền."



Chị gái đi cùng một phương hướng với Kiều Liễm, ba người cùng lên xe.



"Học sinh này của cô thật là đẹp."



"Ừ." Sơ Tranh gật đầu: "Đúng là rất đẹp." Chính là dân mù đường.



"Cậu ấy không thích nói chuyện?"



"..." Sơ Tranh gật đầu, hẳn là không thích nói chuyện, dù sao Sơ Tranh cũng không thấy hắn nói bao nhiêu lời.



Chị gái xuống xe ở trạm tiếp theo.



Trạm này có không ít người xuống, bên trong không chật chội như vậy nữa, còn có chỗ trống dư ra.



Sơ Tranh để Kiều Liễm ngồi xuống, cô dựa ở bên cạnh, dễ dàng ngăn trở người chen tới.



Đến mấy trạm lưu lượng người nhiều, người chen lên càng nhiều, trong xe có một cỗ mùi mồ hôi hơi khó ngửi.



"Cô, cô ngồi đi." Kiều Liễm muốn nhường chỗ cho cô.



Sơ Tranh ấn hắn xuống: "Ngồi xuống."



Trên người Kiều Liễm vẫn mặc áo sơ mi tay dài như cũ, như vậy nhìn không giống học sinh lắm, mà ngược lại giống như một thành phần trí thức hơn.



Cách lớp vải vóc hơi mỏng, Kiều Liễm có thể cảm giác được nhiệt độ của bàn tay đang đặt trên bả vai mình.



Hơi nóng rực...



Kiều Liễm chưa từng bị phái nữ đụng chạm như thế.



Hắn mất tự nhiên xê dịch về phía sau, Sơ Tranh tự nhiên thu tay lại, giữ chặt tay vịn bên cạnh.



Kiều Liễm giơ tay ấn lên vai.



Hắn hơi ngửa đầu, cô gái đứng trước mặt hắn, rất trẻ trung, trẻ đến mức không giống giáo viên.



Tàu điện ngầm rất nhanh tới trạm dừng, Kiều Liễm thu hồi tâm tình, đi theo Sơ Tranh ra ngoài.



Đứng ở lối ra tàu điện ngầm, Kiều Liễm nói: "Cô, em đến rồi, cảm ơn cô đã tiễn em."
Thứ hai liền đi xin đổi ký túc xá, trường học không đồng ý, không có ký túc xá dư thừa để sắp xếp cho cô ta.



Tô Hợp trong cơn tức giận, trực tiếp dọn ra ngoài ở với bạn cô ta.



Hiện tại Sơ Tranh dạy lớp 12, không ở cùng một lầu dạy học với Tô Hợp, cho nên hai người trừ đi họp, hoặc đi nhà ăn ăn cơm, thì cơ bản không đụng mặt nhau.



-



"Cô Nguyễn."



Bên ngoài phòng làm việc, một giáo viên vội vàng tới gọi cô.



"Cô mau đi xem lớp cô một chút đi, cãi nhau ầm lên rồi."



Sơ Tranh: "..."



Không thể yên tĩnh một chút được sao?!



Tại sao lại cãi nhau nữa.



Khi Sơ Tranh đuổi tới lớp học, một nam sinh đang cãi nhau với giáo viên dạy tiết này.



"Em như vậy thì học cái gì mà học, lãng phí tiền của cha mẹ em, về sau em có tiền đồ gì, bây giờ ngang với tôi thì làm được gì!!"



"Về sau em có tiền đồ hay không mắc mớ gì tới thầy!"



Sơ Tranh vừa vặn nghe thấy câu nói này.



Trong phòng học hỗn loạn tưng bừng, cô quét mắt nhìn khắp phòng học một vòng, Kiều Liễm nằm sấp ở trên bàn, mặt hướng ra ngoài cửa sổ, không biết là đang ngủ hay đang làm gì.



Sơ Tranh đạp một cước lên bệ giảng.



Tiếng vang ầm ầm kia, thành công làm phòng học náo nhiệt yên tĩnh lại.



Đám người nhìn về phía bục giảng.



Cô gái bình tĩnh đứng ở nơi đó, quanh thân lộ ra một cỗ khí thế lạnh lẽo khó có thể vượt qua.



"Thầy Chu, thầy về trước đi." Sơ Tranh nhìn giáo viên kia.



Thầy Chu tức giận đến bốc khói, nhưng lại không thể phát tác với Sơ Tranh, người ta vừa chủ nhiệm lớp này, hơn nữa còn là một cô gái như thế.



Những giáo viên dạy học nhiều năm cũng không ép nổi đám học sinh này.



Cũng không biết tại sao hiệu trưởng lại muốn để một cô gái như Sơ Tranh tới.



Thầy Chu tức giận rời khỏi phòng học.



Sơ Tranh chống lên bệ giảng, giọng nói mang theo lãnh ý vang lên: "Trước đây tôi đã nói với các em thế nào? Đừng gây phiền toái cho tôi, các em quên lời này của tôi rồi sao?"



Học sinh trong phòng học mặc kệ là sợ Sơ Tranh, hay là nguyên nhân khác, lúc này bọn họ cũng không dám khiêu chiến.



Vị chủ nhiệm lớp này, thật sự rất dữ.



Chuyến đi vườn bách thú lần trước, mấy người kia đều bị chỉnh rất thảm.