Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế

Chương 25 : Thu nhận nữ người hầu

Ngày đăng: 11:17 30/04/20


" doraemon con này là con gì vậy? "



" Con này hả? Nó là con mẹ đó nobita! "



" Con mẹ là con gì? "



" Con mẹ là con mẹ chứ con gì? Cậu ngốc vừa thôi! "



Trong rừng rậm một đám 6 người, 1 nam 5 nữ đi trong rừng. Nam đang cầm một chiếc điện thoại chăm chú xem, xung quanh 5 nữ còn lại cũng vây lại vừa đi vừa ngó nhìn



Lúc này nữ nhân lớn nhất trong đám, nàng khuân mặt hiện nên hiếu kì lên tiếng nói



- Chấn Huy! Cái này là pháp bảo gì mà nhìn rất là lạ nha?



Huy đang định lên tiếng thì cô bé mặc áo hồng trong đám liền cướp lời lên tiếng trước



- Cái này tên là điện thoại! Baba của Anh Nhi mua Tặng Anh Nhi lúc sinh nhật đó, lạp!



Nữ nhân khẽ sững sờ, rồi nhìn Anh Nhi xoa đầu cười nhẹ nói



- aha.. hiểu rồi, vậy Lam Nhi cho tỷ tỷ mượn cái " điệ...n thoại.." này coi thử được không?



Lam nhi nhìn vị tỷ tỷ này một hồi khẽ nheo đôi mắt xinh lại, nàng đưa tay lên môi suy nghĩ một hồi liền khẽ lắc đầu nhỏ trả lời



- Điện thoại này Anh Nhi cho phu quân rồi, tỷ tỷ thử hỏi chàng ấy xem...!



Nữ nhân nghe nàng nói vậy liền quay sang phía Huy nhìn hắn, mắt đẹp của nàng bắn ra vô số mị nhãn bay về phía Huy, nàng lên tiếng âm thanh kiềm mị nói



- Chấn Huy a~ ngươi có thể cho tỷ tỷ ta mượn cái đó một hồi sao~?



Nói xong khuân mặt nàng còn hiện lên từng tầng hơi ấm đỏ ửng trên má...



Huy nhìn thấy vậy liền trợn mắt nhìn nàng. Hắn thật không ngờ vị chưởng môn này của mình lại nhìn tà mị đến thế... Cố định lại tình thần, ánh mắt Huy khẽ liếc về phía Anh Nhi và Lam Nhi đang coi phim doraemon trên tay hắn,  Hai đứa thấy ánh Huy nhìn mình cũng hiểu hắn có ý gì liền khẽ gật đầu. Hai nàng nghĩ rằng đưa cho ai cũng vậy thôi, các nàng chạy qua đó xem là được mà~



Huy nhìn hai đứa không có ý kiến gì liền khẽ gật đầu đưa điện Thoại về phía nàng nói



- Chưởng môn cầm lấy đi!



Nàng thấy Huy đồng ý, khuân mặt liền nổi lên từng vòng đắc ý khẽ đưa tay ra cầm lấy. Ngay lúc này từ bụi cỏ bên cạnh bỗng lao ra một thân ảnh phóng thẳng đến tông vào người Huy khiến hắn giật mình nhảy cẫng lên...



- Mẹ nó!!! Hú hồn a!!!


Huy khẽ cười nhẹ đưa khẩu súng cho Tiểu Hoa sau đó day cổ cách sử dụng rồi chỉ hướng tên đại ca đang quỳ dưới đất nói



- em muốn giết hắn hay không còn tùy thuộc vào em đó!



Tiểu Hoa tay cầm khẩu súng run run, nàng nghĩ về ba mẹ của mình bị bọn hắn tàn nhẫn sát hại như thế nào, sau đó lại nhìn về phía tên đại hán này. Tay nàng run run không dám bắn, nàng trước nay là người thiện lương tổn thương người còn chưa làm qua làm sao mà dám nghĩ đến giết người?.



Nhất thời Tiểu Hoa hai tay run run không dám bắn hắn, súng trên tay nàng cũng dần hạ thấp xuống...



Cử chỉ của nàng đều rơi vào trong mắt tên đại ca kia nhân lúc nàng vừa hơi cúi mặt xuống hắn liền ra tay! Trong đầu hắn lúc này liền nghĩ đến bọn người Huy có thể dám uy hiếp hắn cũng là cậy do khẩu súng kia! Cho nên hắn liền nhân cơ hội nhanh chóng vồ đến ý định cướp lấy thanh thần khí trên tay nàng.



Tiểu Hoa nhìn thấy liền sợ hết hồn a! Nhanh tay nàng nâng nên khẩu súng định nhắm tên kia bắn, nhưng hắn tốc độ rất nhanh với đà này nàng nhất định sẽ bị hắn không chế



Tên đại ca kia cười lạnh liền đư vồ tới, trong đầu hẵn đã nghĩ đến cảnh mình cướp được khẩu súng kia sau đó sẽ dằn vặt hành hạ thằng nhóc con kia rồi đè những nữ nhân kia xuống rồi... Khà khà! Hắn nghĩ đến thôi đã chảy nước miếng rồi...!



Nhưng đúng lúc hắn chuẩn bị cướp được khẩu súng cơ thể hắn liền đột nhiên đơ cứng lại, một luồn khí thế áp hắn không thở nổi, khuân mặt xuất hiện từng tầng mồ hôi lạnh. Huy đứng bên cạnh ánh mắt lạnh lẽo nhìn hắn nhổ ra một câu



- ngu ngốc...!



" Đoàng " Tiểu Hoa đưa súng lên trước mặt hắn, tiếng súng nổ ra... Nhất thời khung ngực của tên đại ca liền thủng một lỗ máu lớn, Hắn ánh mắt khó tin nhìn Tiểu Hoa sau đó ánh mắt sức sống liền tan dần đi, cơ thể đổ về sau ngã xuống đất liền mất mạng tại chỗ...



Tiểu Hoa tay cầm khẩu súng vẫn hơi run rẩy, Huy thấy vậy liền đi qua xoa đầu nàng nói



- Đối với thù địch không cần nhân nhượng, nhân nhượng với bọn hắn chính là tự giết chính mình!



Nói xong Huy liền bỏ đi một lối vào rừng sâu...



Thu chưởng môn thấy vậy liền hô lớn gọi lại



- Chấn Huy ngươi định đi đâu?



Nghe được nàng gọi Huy liền quay lại nụ cười tiêu sái nói



- Đi diệt " Thiên Ưng Bang "!



Nói xong Huy liền quay mặt lại phía trước tiếp tục đi. Lúc này Thu chưởng môn nhớ đến gì đó lại lên tiếng nói



- Ngươi biết bọn hắn ở đâu?



Huy đang tiêu sái bước đi vào rừng, nghe được lời nói hắn suúyt nữa thì ngã ngửa... "... "



...