Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế

Chương 32 : Mua sắm " lục côn nâng cấp "

Ngày đăng: 11:17 30/04/20


Nữ nhân Ngồi trên đài cao nhìn xuống bên dưới thiếu niên đang mỉm cười, nàng liền cười khổ khẽ đưa tay lên xoa trán thở dài lên tiếng



- Chấn Huy a! Ngươi không thể giữ yên bình được hay sao mà cứ thích gây chuyện thị phi vậy? Mọi người hôm qua đã phải nhịn bữa tối ngươi có biết không? Cả môn phái đâu đâu cũng kêu la tên tiểu tử ngươi kìa...



Huy đứng bên dưới nhìn nàng đang thở ngắn, thở dài khiến hắn có chút chột dạ. Hơi đưa tay lên đầu gãi nhẹ hướng nàng cười làm lành nói



- Chưởng môn, ta cũng vì gặp người gặp hoạn nạn nên ra tay giúp đỡ người ta mới về lỡ a! Ta hứa lần sau sẽ không có chuyện này nữa, bỏ qua cho ta nha chưởng môn xinh đẹp~?



Vốn đang có chút sinh khí định lần này sẽ phạt hắn nhưng Nàng nghe Huy nịnh mình hai má nàng liền hơi nổi một tầng hồng nhạt nên. Khẽ thở dài một tiếng, nàng giơ tay ra phất nhẹ vài cái nói



- thôi được rồi... Lần này là lần đầu nên ta tha cho đấy, lần sau còn vi phạm ta sẽ không nương tay đâu. Được rồi, trở về đi



Được chưởng môn tha tội Huy liền đưa tay chắp, cúi nhẹ người cười một tiếng liền đi ra ngoài.



Ngồi trên đài cao Thu Vận khẽ nhìn ra ngoài cửa hơi đỏ một vòng má, khẽ lắc đầu ánh mắt mị hoặc nhìn ra phía ngoài cửa thầm nhủ " Tiểu tử ngươi chỉ giỏi nịnh... "



Đi ra đến ngoài cửa Huy liền bị một thân ảnh thanh mảnh, thướt tha đi lại ôm lấy cổ tay mình. nàng đôi cặp mắt mị nhãn đưa đến nhìn Huy hỏi



- sao rồi tướng công?



Nàng ánh mắt mị hoặc nhìn Huy nhưng hắn đã quen rồi nên cũng không tỏ ra biểu hiện gì, chỉ khẽ cười nhẹ ôm lấy eo nhỏ của nàng trêu ghẹo nói



- ta thì làm sao có việc được, nếu không làm sao hàng đêm có người giúp nàng giải toả sung sướng cơ chứ? Haha



Bị hắn ôm lấy trêu ghẹo mình, nàng khuân mặt nghĩ đến đêm hôm qua cả hai sung sức cả đêm liền mặt đỏ bừng nên hờn giận đánh vào ngực Huy thủ thỉ rên lên " Lưu manh ". Hắn cũng không để ý nàng làm nũng mà ôm lấy nàng đi về phía biệt viện của mình cười nói với Ngân Ly



- đi thôi, về nhà nào



...



Tại biệt phủ nhà Huy đang đứng một đám người nhìn về phía hai người truớc mặt tràn đầy đề phòng, khuân mặt nhỏ liền nghiêm nghị cùng nhau lên tiếng hỏi



- Phu Quân!... Nàng là ai??



Bị cả đám nữ nhân của mình nhìn chằm chằm như bắt gian tình tại trận Huy có hơi chột dạ a... Hắn không biết nói thế nào nữa chỉ có thể đưa tay lên gãi đầu cười gượng.



Đứng bên cạnh Ngân Ly thấy không khí có chút không ổn, nàng liền nhanh trí giúp Huy giải vây liền lên tiếng




" Cạnh " lúc này Ngân Ly từ trong nhà đi ra, trên tay đang ôm An An cầm que kẹo mút hai mắt híp lại thành hình lưỡi liềm, 9 đuôi ngoe ngẩy liên tục tỏ ra rất thích ý. Ngân ly lúc này nhìn mọi người liền cười tươi nói



- mấy đứa thấy mấy thứ đồ tỷ tỷ tặng có ưu thích không?



- Lam Nhi: ưa thích lắm a~



- Anh Nhi: Thật là ngọt~



- Tiểu Thiên: rất thoả mãn á Ngân Tỷ tỷ ~~



- Tiểu hoa: (--)



- An An: ư ư~ ngon ~



"..."



Huy đứng ngoài cuộc nhìn thấy cảnh này liền trợn mắt ngoác mồm rồi... Thời gian mới bao lâu mà mấy đứa thái độ thạy đổi nhanh thế?



Huy khẽ nhẹ nhàng đi lại chỗ Ngân Ly nhẹ ghé sát tai nàng hỏi



- Ngân Ly này... Nàng làm sao mà hay thế? Mấy đứa nhìn giống như là trở thành thần tượng nàng rồi a?



Nghe được hắn ghé tai mình nói Ngân Ly chỉ khẽ cười nhẹ nói nhỏ đáp lại câu hỏi của Huy



- Cũng không có gì đâu tướng công! Thiếp chỉ nói với mấy đứa rằng Tướng Công được thiếp cứu lúc ở ngoài khu rừng rậm khỏi bầy ma thú lên mấy đứa liền chấp nhận thiếp luôn đó mà!



" Rừng rậm?, Ma thú? " Hắn làm gì nhớ có mấy cái trò chơi này nha?



Đúng lúc này từ bên ngoài một nữ đệ tử liền chạy vào nhìn Huy nói



- hộc... a! Sư đệ, Chưởng môn cho gọi ngươi!



Chưởng môn cho gọi mình? Huy mặt lập tức đen lại. Hắn vừa trở về liền phải đi tiếp, hắn có chút hơi mệt mỏi a...



...