Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế
Chương 34 : Gặp lại cố nhân, kình địch chạm mặt
Ngày đăng: 11:17 30/04/20
Đứng trước cổng " Linh Lung Phái " đang có một đám người tề tụ rất đông, có thể nói là hơn 500 người chứ không ít, đã thế còn toàn những thiếu nữ nữa, nhìn như đang ngóng trông ai vậy. " Xoạt " Từ bên trong đại môn nhẹ nhàng đi ra thêm một nhóm người gồm một nữ nhân đi đầu, bốn vị lão bà đi phía sau và ở cuối cùng là ba nữ.
Người đứng đầu trong nhóm liền quay về sau quan sát một hồi như tìm kiếm ai rồi quay sang mấy vị lão bà bà hỏi
- Đại trưởng lão, tiểu tử kia đâu?
Đại trưởng lão nghe nàng hỏi khẽ lắc đầu tỏ vẻ không biết, khuân mặt già nua hơi khó chịu nói
- ta cũng không biết hắn ở đâu, ta đã dặn hắn là sáng mặt trời mọc là phải dậy tụ tập ở đại môn mà. Đúng là tiểu tử không có ý thức...
Đại trưởng lão đang bực bội đột nhiên nghe thấy tiếng người sau lưng mình phát ra
- Các ngươi gọi ta...?"
Khẽ giật mình một cái đại trưởng lão Ngay lập tức quay lại nhìn phía sau xem kẻ nào dám hù mình liền đối mặt với khuân mặt xanh xanh sao, hai mắt cuồng đen đang nhìn nàng... Nhất thời nàng liền bất động trừng mắt nhìn hắn sau đó ôm ngực hét lớn
- á á!!! Quỷ aaaa!!!?
" Ngưng! " Đột nhiên khuân mặt trắng, mắt gấu trúc hét lớn
- đại trưởng lão ngươi già đầu rồi mà còn nhát gan nhu vậy a?
"..." Đại trưởng lão im lặng, nàng mặt già liền đỏ lên, phải nha nàng sao phải sợ a? Nàng già... Khục! hồi nào a... Bản thân nàng mới có hơn 300 tuổi thôi... Nếu tính ra mới có 30 tuổi so với người bình thường! Già chỗ nào a...
Thu Vận cũng không biết trưởng lão nghĩ gì, nàng lúc này nhìn thấy Huy một bộ dáng con gấu trúc không khỏi có chút ngạc nhiên lên tiếng hỏi
- Chấn Huy... Mặt ngươi làm sao lại thành thế này?
Huy nghe nàng hỏi chỉ khẽ lắc đầu. Hắn không thể nói đêm qua thức khuya chiến đấu cùng nữ nhân của mình, chiến xuyên màn đêm đến mức cạn kiệt hết sinh lực a!. Quả nhiên vẫn phải nâng cấp " Công Pháp Ngự Nữ Tâm Kinh " lên cấp cao hơn để cơ thể bền bỉ hơn, chứ cứ đà này sẽ sớm chết vì nữ nhân mất...
Thu Vận thấy hắn không muốn nói nàng cũng không có cố hỏi nữa mà quay về phía ba nữ đệ tử lên tiếng dặn dò
- Các ngươi lần này lịch lãm sẽ sặp nhất định nguy hiểm, vì vậy ta muốn các ngươi phải đoàn kết với nhau, nghe lời đội trưởng không được chốnh đối. Nhất là gặp nguy hiểm thời điểm không lên cố ngạnh kháng, có thể rút lui thì lên lui. Các Ngươi Hiểu Rõ Chưa?
- Kinh thúc! Mong ngài giúc ta bắn nàng lại, có gì phần thưởng sẽ không thiếu phần của ngài!
Nghe được hắn nói, lão già tên Kinh thúc liền mắt sáng. Hắn đi theo tên nhị hoàng tử này là vì gì? Không phải vì kim ngân, châu báu sao?. Trong nháy mắt lão khí thế liền dâng lên hướng về phía thiếu nữ kia chộp xuống!
Cảm nhận được khí tức khủng bố đè lên người mình, nàng cảm giác trong cơ thể ngũ tạng tam quan đều đang đảo lộn hết lên rồi, cảm giác khó chịu như muốn phun ra một ngụm máu tươi. Nàng khuân mặt đỏ bừng lên cố gắng chống đỡ...
Lão già nhìn thấy vậy cũng hơi trợn to mắt ra nhìn kinh ngạc thốt lên
- trúc cơ tầng chín lại có thể ngạnh kháng khí thế của kể đan tầng chín? Khá lắm! Tiểu nữ tử, có muốn hay không bái ta làm thầy?
Đang chống đỡ khí thế áp lực nặng lề nàng liền nghe được hắn nói, khuân mặt nghiêm nghị đáp lại
- Không...
" Vù " nàng vừa dứt lời liền một bàn tay hướng đến cổ nàng tóm tới, khuân mặt nàng nhìn bàn tay phía trước hướng mình đi khuân mặt đều tràn đầy tuyệt vọng. Nàng lần này chỉ muốn tìm một người thôi mà...có lẽ số phận không an bài cho nàng và người đó rồi...
Lão già tay đưa đến nhìn thấy thiếu nữ nhắm mắt lại liền khẽ cười rên lên
Đang lúc cánh tay của hắn sắp bắt được nàng thì đột nhiên có tiếng gió từ đâu truyền tới
" Xoẹt " cơn gió đi qua để lại cánh tay trái của lão già bị cắt đứt khiến lão trừng lớn mắt kinh hãi, còn chưa kịp kêu lên lại một hồi cuồng đến bàn chân hiện ra đá bay lão già quay ngược lại phía sau chỉ để hắn hét lớn đau khổ không dứt
" Vù, vù " đang nhắm mắt thiếu nữ cảm thấy có gì không đúng liền mở lại mắt ra hiện ra trước mặt nàng là một thân hình thiếu niên mặc áo trắng đang đứng chắn trước nàng. Hơi chỉnh đầu nhìn sang đối phương là ai đột nhiên hai mắt nàng khó tin thốt lên.
- Huy...Ca?
Thiếu niên cũng khẽ quay đầu lại nhìn nàng, khuân mặt cười hiền lành lên tiếng
- Chúng ta gặp lại... Tiểu Linh!
.... P/s: Tác đang không biết nên giết hay thả đây, cho tác ý kiến nào 500ae~