Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế

Chương 36 : Tông chủ thiên linh tông, rời đi

Ngày đăng: 11:17 30/04/20


Trước mặt khu đất trống liền xuất hiện một cơn gió lốc màu xanh, từ cơn lốc tiêu tan dần tán đi hiện ra một thân ảnh người trung niên khuân mặt hiền từ ánh mắt lạnh nhạt nhìn trước mắt hai người. Tử Linh nhìn rõ được khuân mặt người trung niên trước mắt, nàng ánh mắt lộ ra sợ hãi bám lấy tay Huy nói nhỏ nhìn về phía nam nhân kia



- Cha...



Huy lúc này cũng đang nhìn đánh giá người đàn ông kia khẽ nhíu mày cảm giác có thứ gì đó không ổn, từ thời khắc hắn xuất hiện Huy liền nhận ra người này chính là người đàn ông mà 10 năm trước dẫn Tử Linh đi, Hắn chính là cha nàng!



Nhận được ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm, Tử Du cũng khẽ liếc mắt về phía hắn đánh giá. Nhìn thoáng qua hắn liền  Xác định tiểu tử này trúc cơ tầng một, căn bản là dưới cái nhìn của hắn không đáng để vào mắt.



Tử Du hơi liếc ánh mắt nhìn về phía sau Huy đang đứng nấp Tử Linh, hắn ánh mắt sắc bén nhìn hai người rồi lên tiếng nói, âm thanh tràn đầy uy nghiêm truyền vào tai Tử Linh



- Tử Linh, theo ta về!



Tử Linh lúc này cơ thể đều đã mềm nhũn ra, nàng cố gắng bám lấy tay Huy gượng ép đứng thẳng nhìn cha nàng, môi run run nhỏ giọng trả lời



- Cha... Ta không muốn về



Nàng vừa nói xong đứng bên cạnh Tử Du liền mặt tối sầm lại, hắn khí thế trên người bỗng chốc hội tụ lại hướng Huy ép tới. Huy thì hắn cũng có cảm giác hơi khó chịu đôi chút, nhưng sau khi nhìn về phía sau Tử Linh đã vì bị khí thế ép quá mà ngồi bệt xuống đất, khuân mặt trắng xám, cơ thể run lên từng hồi... Huy thấy vậy liền tức giận! Hắn chẳng quan tâm kẻ này là cha hay bố của ai nữa. Dám đụng đến nữ nhân của hắn dù là thần hắn cũng sẽ đồ!.



" Xoẹt, xoẹt " tiếng xé gió truyền đến, Huy rút thanh kiếm ra hướng Trung niên nhân chém tới, lưỡi kiếm chém ra 4-5 đạo kiếm khí hướng về phía trung niên kia đang đứng



- Ừm? Kiếm khí?



Kiếm khí bay đến gần như chém trúng trung niên nam tử, hắn đột nhiên động! Hắn khẽ phất tay ra bỗng nhiên mấy đạo kiếm khí liền theo đó mà biến mất.



TỬ Du khẽ nhìn tên thiếu niên trước mặt, hắn cảm thấy tên này không đơn giản! Khuân mặt hắn trở lên thưởng thức tên thiếu niên trước mắt này, nụ cười hiền từ mỉm nhẹ nhìn Huy nói



- Thiếu niên! Ngươi vừa rồi sử dụng là kiếm khí phải không? Ta tên Tử Du, tông chủ Thiên Linh Tông, Phải chăng thiếu niên ngươi thuộc thế lực nào mà có thể sử dụng được kiếm khí?



Huy chém ra mấy nhát hắn đều biết sẽ không có tác dụng gì, mục đích chỉ là ngăn cản lại luồn khí thế kia đối với Tử Linh mà thôi. Khẽ bước ra chắn trước người Tử Linh, Huy liền nhìn tên trung niên tên Tử Du trước mặt tức giận nói



- ngươi là cha Tử Linh tại sao lại muốn hại con gái mình? Khí thế vừa nãy quá mạnh nếu không cẩn thận có thể sẽ gây tổn thương cho nàng!



Tử Du khẽ nhíu mày lại khó chịu, hắn đang hỏi tiểu tử này mà hắn không những không trả lời mà còn hướng hắn chỉ trích? Từ lúc nào mà hắn một cái tông chủ tông môn bị một thằng nhãi coi thường như vậy?
Hệ thống biết hắn tỉnh lại liền lên tiếng.



" Keng! Là bổn Hệ Thống cứu ngươi lần thứ hai đó! Còn không mau tạ ơn đi! "



Huy chập chờn mắt liền ngồi dậy,  hắn ánh mắt lúc này đang vô cùng đắm chìm không biết suy nghĩ cái gì, ngay cả hệ thống nói hắn cũng không nghe thấy...



Hắn lúc này cảm thấy từ trước đến nay chưa bao giờ có cảm giác mong muốn sức mạnh đến vậy, hắn chỉ cần có sức mạnh thì làm sao có thể thua tên kia được? Nếu hắn có sức mạnh Tử Linh cũng không phải rời xa hắn lâu như vậy... Tất cả đều là tại sức mạnh nắm quyền! Giờ hắn ngộ ra rằng thế giới này, sức mạnh vi tôn! Chỉ cần có sức mạnh là sẽ không cần sợ một ai!



Trước nay Huy tâm tư đều đặt trên chơi bời mà không quan tâm đến tu luyện. Hiện tại hắn mới biết nếu muốn bảo hộ người thân, bạn bè và nữ nhân của mình thì bản thân hắn phải có sức mạnh!



Khẽ mở mắt ra, ánh mắt của Huy liền trở lên vững vàng hơn trước đó rất nhiều, nếu nói trước đó hắn vốn là thiếu gia ăn chơi đập phá thì hiện tại hắn liền giống như một người trưởng thành thành thục, tất cả cũng là do lần vừa rồi hắn quá chủ quan dẫn đến sai lầm trí mạng, hiện tại hắn sẽ thay đổi bản thân để không còn bất cẩn như trước nữa!.



Vừa mở mắt ra nhìn liền đập vào mắt hắn là cái khuân mặt xinh xắn, tinh xảo của thiếu nữ đang ghé sát mặt nhìn mình.



"..."



Thiếu nữ lúc này liền lên tiếng nói



- Sư đệ a! Ngươi làm gì mà bị ai đập cho thành bã ở trong rừng thế? Chúng ta đã bảo ngươi ở nguyên một chỗ rồi sao lại không nghe cơ chứ? Trúc cơ 1 tầng đi lang thang dễ chết lắm a~



Huy nhìn nàng trước mặt liền nhận ra ngay, đây là Vi Liễu a!



Lúc này bên cạnh lại có một cái thiếu nữ khác đi đến, nàng ôm nhẹ lấy Vi Liễu nhẹ giọng nói



- Thôi nào, sự đệ đang hoảng sợ sư muội không lên chêu chọc đệ ấy!



- hắn sống dai lắm, không chết được đâu "_"



Yến Tử ngồi bên cạnh nướng con vịt quay, vừa ăn vừa quệt miệng mỡ lên tiếng nói



"... " Huy...