Xuyên Qua Làm Nữ Phụ Kiêu Ngạo

Chương 25 : Lại lên đường

Ngày đăng: 18:01 19/04/20


Edit: Yukira



Beta: Kiri



Chu chưởng quỹ tự vẫn, trước khi tự sát còn hô to nói mình mới là hung thủ, những người khác đều bị oan.



Cuối cùng, Thạch bộ khoái cũng không bắt hai người kia. Hắn nói mình sẽ nói rõ ràng với tri huyện. Hung thủ tự vẫn, bọn họ hoàn toàn có thể lấp liếm chuyện này.



Hơn nữa lại có Phi Yến giúp đỡ, hai người này cuối cùng cũng không phải vào ngục.



Vương Uân tiếp quản khách điếm của Chu chưởng quỹ, đồng thời đón bác gái đó đến quán trọ.



Đều là bị người hại, cũng đều là đồng lõa, bọn họ đều mất đi người thân của mình, những ngày tháng sau này, hai người nương tựa vào nhau mà sống.



Vương Uân nói: “Thứ Chu bá bá không buông tay được, chính là quán trọ này, nếu đã vậy, ta sẽ kế thừa nó.”



Mọi người đều hơi buồn bã, nhưng có một số việc, sẽ không vì ngươi buồn bã mà không phải làm. Đường, vẫn phải đi tiếp.



Lần này, mọi người cùng lên đường.



Thế nhưng Phi Yến không có tâm tình nói chuyện trời đất, lúc nghỉ ngơi, nàng ngồi một mình bên cạnh hồ nước, không biết đang nghĩ gì.



Công Tôn Sách đi tới, ngồi bên cạnh nàng.



“Vừa rồi sao muội không ăn gì thế?.”



“Không đói bụng.”



Thấy vẻ mặt nàng lãnh đạm, Công Tôn Sách thở dài: “Muội trách chúng ta à?”




Mắt thấy sắp đến nơi, Bao Chửng triệu tập mọi người lại.



“Ta có một ý, không biết có thể hay không, chúng ta thương lượng một chút.”



Thấy dáng vẻ kì lạ này của Bao Chửng, mọi người không quen, thúc giục hắn.



“Ý của ta là, chúng ta chia ra làm hai nhóm, sau đó vào thành dò xét.”



Nghe hắn nói như vậy, vài người đều khó hiểu.



“Bao đại ca, huynh muốn tỉ thí với Công Tôn đại ca à?” Đây là điều Triển Chiêu nghĩ tới. Kết quả là bị Công Tôn Sách lườm một cái.



“Hiện tại chúng ta hoàn toàn dựa vào gợi ý của Tô Hữu Ninh cho mà đi, muội nghĩ như vậy cũng không hẳn là một chuyện tốt, không bằng chia nhau ra, như vậy có lẽ sẽ không có những phát hiện giống nhau, hơn nữa, chúng ta đi đường khác nhau, cô ta lại chỉ có một người.” Phi Yến suy nghĩ một chút rồi nói, không biết có phải là ý tứ của Bao Chửng hay không.



Thấy nàng nói như vậy, Bao Chửng gật đầu, ý của hắn là như vậy.



“Phi Yến nói rất đúng. Chúng ta không thể quá bị động.” Từ vụ án ở Trường Nhạc trấn, Bao Chửng liền phát hiện, thì ra Phi Yến không phải kẻ ngu ngốc hồ đồ, thật ra muội ấy suy nghĩ rất cẩn thận.



“Chúng ta chia thành hai nhóm thế nào đây?” Sở Sở hỏi.



“Thế này, ta nghĩ là ta và Công Tôn sách chia nhau ra mỗi người vào một nhóm, chúng ta có bảy người, mọi người xem muốn đi với ai thì đi. Cái này là tự nguyện.”



Kết quả không ngoài dự đoán, Bao đại nương, Sở Sở, Triển Chiêu đều muốn đi cùng Bao Chửng, như vậy đương nhiên, Phi Yến và Chu Kính liền đi theo Công Tôn Sách.



Bên này hoan hô nhưng rồi nhìn ba người bên kia thì lại thở dài trong lòng, chuyện này thật khó xử.



Nhưng ba người này lại không hề có vẻ mặt gì đặc biệt, rất tự nhiên.