Xuyên Qua Làm Nữ Phụ Kiêu Ngạo

Chương 59 : Vụ án mới

Ngày đăng: 18:02 19/04/20


Edit: Kiri



Trời đã vào đông nên ngày càng lạnh, còn hai tháng nữa là đến Tết nên người nhà Công Tôn Sách ở Lư Châu đã giục hắn quay về, tuy rằng biết mình nhất định phải trở về trước tết nhưng nghĩ đến tâm tư của Hoàng Thượng hắn lại hơi sốt ruột, sao có thể yên tâm mà quay về.



Phi Yến thấy hắn như thế cũng khuyên giải hắn đừng lo nghĩ nhiều, nàng không thể giữ hắn ở ở kinh thành mãi được. Công Tôn Sách lại cười khổ lắc đầu.



Có lẽ là do trời lạnh nên trên đường có khá ít người qua lại, Phi Yến cầm một xâu mứt quả cười hì hì đi phía sau Công Tôn Sách.



Thật ra nàng không thích ăn mấy thứ ngọt dính này lắm nhưng chắc Công Tôn Sách nghĩ rằng là nữ tử thì đều thích đồ ngọt nên đã mua vội đến cho nàng. Nàng cười hì hì nói không thích làm Công Tôn Sách biến sắc muốn cướp lại nhưng bị Phi Yến giấu ra sau, hai người cười đùa vui vẻ.



Đột nhiên có tiếng vó ngựa dồn dập truyền đến, Phi Yến và Công Tôn Sách đều dừng lại nhìn người đang phóng ngựa đến, hóa ra là Chu Kính.



Quan hệ giữa Phi Yến Công Tôn Sách và Chu Kính cũng không tệ, đặc biệt là Công Tôn Sách, dường như sau khi về kinh phát hiện ra Chu Kính không có suy nghĩ không an phận gì với Phi Yến nên hắn càng thêm hữu hảo, hai người đều thông minh vốn còn có chút ngăn cách vì Phi Yến, giờ có thể xem như tiêu tan chướng ngại.



Đương nhiên, ngăn cách này chỉ có Công Tôn Sách thấy thôi chứ từ đầu đến cuối Chu Kính đều lãnh đạm không quá quan tâm.



“Chu huynh?” Công Tôn Sách thấy hắn vội vàng thì nghi hoặc hỏi.



Chu Kính vừa xoay người xuống ngựa đã ôm quyền: “Công Tôn công tử, Bàng tiểu thư, tại hạ phụng hoàng mệnh tới đón tiểu thư vào cung.” Hắn chào hỏi xong liền quay sang nói với Phi Yến.



Phi Yến hơi kinh ngạc: “Đón ta vào cung? Có việc gì sao?”



Chu Kính cẩn thận nói: “Tại hạ cũng không biết, chức trách của ta chỉ là đến đón Bàng tiểu thư.”



“Được.” Phi Yến nghĩ Hoàng Thượng đã để Chu Kính đến đón nàng thì nhất định không phải là không xảy ra chuyện gì. Công Tôn Sách thấy nàng trực tiếp đồng ý thì vội túm lấy vạt áo nàng.



Đương nhiên hắn không thể ngăn cản hay đi cùng nhưng vẫn thấy không thoải mái: “Cẩn thận mọi chuyện.”


Nhìn tình hình bây giờ còn không rõ là Hoàng thượng muốn nạp Tam tiểu thư Bàng Phi Yến này làm phi ư.



Nhiều danh môn thục nữ như thế người lại không thích, lại cố tình thích dã nha đầu này.



“Trẫm không thể chờ đợi vô thời hạn.”



Phi Yến cắn môi nhìn hắn, chờ hắn nói tiếp.



Hoàng thượng kéo nàng lên, nàng cũng lựa theo mà đứng dậy.



“Mười ngày, Trẫm cho ngươi thời gian mười ngày, nếu ngươi không làm được thì Bàng phi đến lãnh cung đi.” Giọng Hoàng thượng rất nhẹ nhưng lời nói lại quá khiến người khác đau lòng.



Bàng phi yên lặng rơi nước mắt nhìn Hoàng thượng, môi mấp máy nhưng cuối cùng lại chẳng nói gì.



“Tạ ơn Hoàng thượng.” Phi Yến vừa muốn quỳ xuống thì đã bị giữ lại.



Hoàng thượng dịu dàng nói: “Không cần, Trẫm chuản ngươi điều tra trong cung, bất luận là ai, chỗ nào đều tùy ý ngươi điều tra. Nhưng thời hạn chỉ có mười ngày, mặt khác đây là chuyện nhà, Trẫm không muốn bất luận kẻ nào biết việc này. Việc này, trẫm chỉ cho phép Bàng Thống giúp ngươi. Còn ngươi, không được phép rời cung.”



Phi Yến đâm lao phải theo lao: “Dạ, thần nữ tuân chỉ.”



“Người đâu.” Chu Công công đi cà nhắc à.



“Bàng phi cấm túc trong Khánh Dương cung, bất luận kẻ nào không có chỉ dụ của Trẫm không được triệu kiến.”



“Dạ, Bàng phi, mời.” Chu Công công vẫn rất khách khí, không ai biết Bàng phi này có cơ hội xoay người không, nhưng dù không có thì cũng vẫn không thể đắc tội, chưa nói đến người ta có một phụ thân là Thái Sư, Bàng Tam tiểu thư có khi cũng sắp thành chủ tử trong cung rồi đấy.



Chắc do quỳ đã lâu nên lúc đứng dậy Bàng phi hơi lảo đảo còn suýt ngã, Phi Yến vội vàng đỡ lấy nàng ấy, nàng ấy nhìn Phi Yến một cái, như là muốn nói gì đó nhưng cuối cùng cũng chỉ thở dài, Du phi ở bên cạnh thấy vậy chỉ hừ lạnh.