Xuyên Qua Làm Nữ Phụ Kiêu Ngạo

Chương 62 : Mê án cung đình [3]

Ngày đăng: 18:02 19/04/20


Edit: Kiri



Bởi vì cực kỳ đắt giá nên không hề có hiệu thuốc nào có, đương nhiên nhà bình thường cũng không có, tuy rằng Thải Hà là đại cung nữ của Bàng phi nhưng cũng chưa chắc đã có đủ bạc để mua thứ này, khả năng duy nhất chính là có người đưa cho nàng ta, nhưng rốt cuộc là ai.



Phi Yến lại hỏi người khám nghiệm tử thi là người bị trúng độc này mà chết như Thải Hà có cần mổ thi kiểm tra không.



Là do Phi Yến từng nghĩ đến vụ án cuối cùng trong phim Thiếu niên Bao Thanh Thiên, Tú Châu phát hiện mình bị bệnh nan y nên lựa chọn tự sát để mưu hại Bát hiền vương.



Mà người phát hiện được Tú Châu không còn sống được bao lâu nữa chính là Bao đại nương, bà đã mổ thi mới phát hiện ra mọi chuyện.



Người khám nghiệm tử thi thấy Phi Yến nói vậy rất ngạc nhiên nhưng biết nàng không nói đùa, tuy hơi kinh sợ nữ tử to gan này nhưng hắn vẫn trả lời nghiêm túc là không cần.



Dù vậy thì hắn vẫn kiểm tra lại thi thể.



Vẫn không có gì khác thường.



Thật ra Phi Yến hiểu thi thể Thải Hà không có gì khác thường chính là khác thường lớn nhất, nàng ta không nên chết như vậy.



Vụ án này chồng chất sơ hở, cảm tưởng như có những lỗ hổng rất lớn nhưng khi thật sự điều tra lại không đủ chứng cớ. Phi Yến mơ hồ cảm thấy bất an nhưng lại nói không rõ rốt cuộc là mình bất an cái gì.



“Ca ca, loại độc dược này khá khó lấy, biên cảnh Tống Liêu cách kinh thành khá xa dù có giục ngựa đi không nghỉ cũng phải mất hai mươi ngày. Huống chi chúng ta còn chưa có đủ manh mối, nhà thuốc lớn không có, một số nhà giàu có người ta cũng sẽ không nói. Muội thấy việc Thải Hà uống loại thuốc độc An Bình này là có ý tứ gì đó.”



Bàng Thống nhíu mày: “Có thể có ý gì?”



“Không biết, nhưng chúng ta không nên trì hoãn nữa, tiếp tục tra thôi. Muội muốn gặp đại cung nữ khác của tỷ tỷ, cũng phải điều tra cẩn thận xem ai là người giao hảo với Thải Hà.”



Bàng Thống gật đầu.



Người trong cung Bàng phi hắn vẫn biết một số, dù không giao thiệp với hậu cung nhưng dù gì Bàng phi cũng là muội muội hắn, đương nhiên vẫn biết một hai.



Hoàng thượng để Phi Yến điều tra nhưng cũng không ngăn Phi Yến gặp Bàng phi.



Nhìn thấy tầng tầng thị vệ, Phi Yến thở dài, tuy rằng trước kia nàng chưa từng gặp Thu Yến nhưng vẫn luôn thấy quen thuộc, đây là cảm giác quen thuộc thuộc về Phi Yến chân chính.



Bởi vậy, nàng bức thiết muốn tìm ra chân tướng cho tỷ ấy, trả cho tỷ ấy một sự trong sạch, đấy mới là điều quan trọng nhất.



“Sao hai người lại tới đây?” Bàng phi ngơ ngác ngồi trên giường, kinh ngạc khi thấy ca ca muội muội đến.
Đương nhiên bọn họ cũng không quấy rầy Lệ phi lâu lắm, nói vài câu rồi lập tức đi tìm Tiểu Văn Tử.



Dù Chu Công công đã điều không ít người nhưng vẫn không tìm thấy Tiểu Văn Tử này.



Phi Yến có một dự cảm không tốt nhưng dù thế bọn họ vẫn cẩn thận tìm kiếm.



Nghe Tiểu Võ Tử ở cùng Tiểu Văn Tử nói tối hôm qua Tiểu Văn Tử có hơi lo âu nhưng hắn ta cũng không quá để ý, sáng nay vừa mới hừng đông đã thấy Tiểu Văn Tử rời đi.



Lúc ấy hắn ta còn đang mơ màng ngủ, còn hỏi một tiếng xem Tiểu Văn Tử đi đâu nhưng không thấy trả lời.



Phi Yến hỏi thái giám canh cổng thì biết Tiểu Văn Tử không xuất cung, nếu đã vậy thì không cần phải ra ngoài tìm, cứ tìm trong cung Lệ phi là được.



“Phi Yến, muội có thấy Tiểu Văn Tử này lành ít dữ nhiều không?” Bàng Thống thở dài.



Phi Yến cũng hơi ưu sầu nhíu mày, quả là như thế nhưng dù chỉ có chút ít hy vọng họ cũng không muốn từ bỏ.



Cung Lệ phi cũng không quá lớn, nghĩ tới khả năng có thể đã mất mạng nên chỗ tìm người cũng nhiều lên.



Ba người lẳng lặng đứng đó chờ.



Một tiểu thái giám chạy lại bẩm báo: “Công công, Công công, tìm được người rồi.”



“Ở đâu?” Phi Yến cũng không ôm hy vọng quá lớn.



“Người đã tắt thở, tìm được ở dưới giếng cạn.” Hắn ta hổn hển trả lời.



Quả nhiên là như thế.



Dù thế nào Phi Yến cũng vội vàng qua đó, bọn họ vừa mới tìm được manh mối Tiểu Văn Tử thì Tiểu Văn Tử đã chết. Chẳng lẽ chuyện Thải Hà có liên quan đến Tiểu Văn Tử thật sao?



Phi Yến quay đầu lại nhìn chính định của Lệ phi cắn cắn môi.



Chuyện này, có liên quan gì đến Lệ phi không?



Hay là có người muốn mưu hại Lệ phi?