Xuyên Thành Em Gái Vai Ác

Chương 14 : Cạn lời

Ngày đăng: 11:44 30/04/20


Đối với lời đề nghị của Bạch Mộ Tình, Thẩm Tiêu cũng không lập tức trả lời, tuỳ tính mà đem một đôi chân dài gác lên bàn, chờ Thẩm Du cắt xong đoạn băng gạc cuối cùng mới nhàn nhạt mà nói "Không đi, không có hứng thú."



Bạch Mộ Tình không nghĩ tới Thẩm Tiêu sẽ trực tiếp cự tuyệt như vậy, trong lòng có chút không vui, mày liễu hơi chau.



"Đến lúc đó Tư Đồ Dật cũng có mặt, anh ta rời khỏi giới giải trí sau đó về tiếp quản công ty, cũng coi như có chút mặt mũi trong thương trường. Người này là đàn anh trong giới của em, giao tình không tồi, em có thể giới thiệu cho hai người làm quen một chút."



Thẩm Tiêu làm như không nghe được Bạch Mộ Tình nói gì, chỉ nâng lên cổ tay, cẩn thận thưởng thức vài lần rồi vừa lòng gật đầu.



"Băng bó không tồi, về sau cho phép tới thay thuốc."



Thẩm Du:......



Nói được giống như thay thuốc cho nhà mi là chuyện gì vinh quang lắm!



Bạch Mộ Tình hiện giờ trong giới giải trí rất có danh tiếng, đi đến đâu cũng được săn đón vây quanh, đã thật lâu không chịu qua cảnh bị người xem nhẹ, nhịn không được dậm chân nũng nịu.



"Thẩm tổng~"



Thẩm Tiêu lúc này mới nhướng mày, quay đầu lại nói với Bạch Mộ Tình "Tư Đồ Dật là ai? Tôi biết anh ta để làm gì?"



Khẩu khí không ai bì nổi này, quả thực thiếu đánh.



Bạch Mộ Tình:......



Thẩm Du:......



Tư Đồ Dật có được hào quang nam chủ thiên hạ vô địch, trước đây là ảnh đế tiếng tăm lẫy lừng, ngay cả nguyên chủ Thẩm Du cũng là fan nhỏ của anh ta. Thậm chí còn vì Tư Đồ Dật mà thi vào Học Viện Điện Ảnh.



Nhưng Tư Đồ Dật cũng không lưu luyến giới giải trí, hai năm trước ngay lúc sự nghiệp đỉnh cao, dứt khoát tuyên bố giải nghệ để quay về tiếp quản công ty, chính thức trở thành thương nhân.



Nhưng kể cả không còn là minh tinh, danh khí vẫn vang dội như cũ.



Cùng là người trong thương giới, Thẩm Tiêu không có khả năng chưa từng nghe qua cái tên này, hắn hỏi như vậy hẳn là cố ý. Cũng không biết là đối với lời nói của Bạch Mộ Tình cảm thấy bất mãn, hay là đối với nam chủ Tư Đồ Dật không vừa con mắt.




"Bạch tỷ, chị không cần tặng gì cho em đâu, mấy thứ này ở nhà em có rất nhiều."



Tuy rằng không phải nói thật, nhưng tiền tiêu vặt của Thẩm Du hiện tại xác thật có thể mua rất nhiều món giá trị hơn chiếc đồng hồ của Bạch Mộ Tình. Ả muốn dùng chiêu này mua chuộc cô, quả thực là tìm lầm người.



Nếu Bạch Mộ Tình biết thực chất cô còn đang vắt óc nghĩ kế chia rẽ ả cùng Thẩm Tiêu, phỏng chừng sẽ tức chết.



Bạch Mộ Tình cầm đồng hồ, xấu hổ mà sững người, sau đó mới cười nói "Cũng đúng. Thôi, đợi lát nữa đi ra ngoài dạo, em thích gì cứ nói với chị, được không?"



Thẩm Du nhướng mày.



"Không cần, em có tiền."



Hai anh em nhà này, bản lĩnh lớn nhất là dùng lời nói bịt mồm người khác có phải không!



"Cái con bé này thật khó lấy lòng." Bạch Mộ Tình vui đùa mà nói.



Thẩm Du chớp chớp mắt "Chị không cần lấy lòng em, nếu muốn hỏi gì cứ trực tiếp hỏi là được."



Đối với cái loại kịch bản này của Bạch Mộ Tình, Thẩm Du mới không xa lạ. Trước kia có nam minh tinh thích cô cũng đều tặng đủ thứ lễ vật cho trợ lý Hàn Hiểu Băng, sau đó hỏi vòng hỏi vèo sở thích của cô. Hàn Hiểu Băng một bên cầm quà, một bên vừa quay đầu đi liền đem đối phương bán sạch.



Bạch Mộ Tình diễn màn này, chính là chờ một lời khách sáo từ cô.



Thế nhưng Thẩm Du trả lời như vậy làm Bạch Mộ Tình cũng bất ngờ, cảm thấy đứa nhỏ trước mắt này cùng với vừa rồi ở trong văn phòng có điểm là lạ. Nhưng cụ thể có cái gì bất đồng lại rất khó nói, giống như nhìn đến người khác không hề co rúm, mà trở nên càng thản nhiên kiên định.



Nghĩ nghĩ, ả hỏi "Chị chỉ muốn biết, anh trai em thường ngày thích cái gì?"



Thẩm Du nhìn thẳng vào mắt Bạch Mộ Tình.



"Cụ thể thích cái gì thì em không rõ lắm, nhưng em biết, Thẩm Tiêu anh ấy thích ôn thuần ngoãn, ghét nhất người bụng dạ độc ác."



Bạch Mộ Tình:......