Xuyên Thành Em Gái Vai Ác

Chương 3 : Kịch bản tiến độ

Ngày đăng: 11:44 30/04/20


Thẩm Du thề, cô tuyệt đối không hề cố ý, chỉ là nhất thời thất thần không khéo cắn trúng hắn mà thôi. Nhưng xem vẻ mặt ngạc nhiên vui sướng của Thẩm Tiêu, càng giống như bị cắn đến sảng khoái đi. Mẹ nó, tên này đúng là có bệnh!



Trợ lý Đỗ ngồi bên cạnh chỉ tạm dừng một chút, sau đó lại tiếp tục đọc, giống như cảnh tượng trước mắt đã nhìn mãi thành quen. Chú Lý vội vàng chạy đến châm trà cho mọi người, muốn mượn cớ để dời đi lực chú ý của Thẩm Tiêu, nào ngờ tên này bị cắn đến sảng rồi, lại nhón tay chọn một quả khác đưa lên miệng Thẩm Du, nhỏ giọng dụ dỗ "Tới, tiếp tục."



Ngón tay thon dài hoàn mỹ, chỉ cầm một quả anh đào cũng đẹp như tranh vẽ, đáng tiếc bàn tay xinh đẹp như vậy lại có một người chủ thần kinh.



Thẩm Du cảm thấy đau đầu, đây là muốn cô tiếp tục ăn hay tiếp tục cắn, không thể nói rõ chút sao? Rốt cuộc là muốn cô phối hợp như thế nào?



Cuối cùng, Thẩm Du lựa chọn ngoan ngoãn mà đem anh đào nuốt vào trong miệng.



Kết quả vẫn là chọn sai.



Chỉ thấy Thẩm Tiêu nhíu mày, bất mãn mà hỏi "Vì sao không cắn?"



Thật đúng là đang đợi cô cắn người? Tật xấu gì vậy! Thẩm Du chớp đôi mắt, làm ra vẻ đáng thương "Anh, em ăn no rồi, sắp nôn."



Nói xong còn hợp tình hợp lý mà làm động tác nôn mửa, đương nhiên, cái đó chỉ là ngẫu hứng biểu diễn.



Bất quá mới vừa ăn xong cơm chiều, gặm nguyên quả táo, còn bị nhồi cho một đống anh đào, dạ dày cô đích xác đã căng đến sắp nứt toạc.



Thẩm Tiêu theo bản năng mà lui người về sau một chút, hạ giọng uy hiếp "Dám nôn, anh đây liền đem đống nôn đó trộn salad rồi nhét trở vào, muốn thử hay không?"



Thẩm Du sợ hãi che miệng, liên tục lắc đầu, này cũng quá ghê tởm đi!Về sau làm sao cô còn nuốt trôi salad được nữa?



Hiển nhiên, Thẩm Tiêu cũng mất hứng thú tiếp tục chơi, ném trái cây trở lại bàn trà mà nói "Mất hứng rồi, lăn đi."


Nghĩ nghĩ, chú Lý nói với Thẩm Du "Bằng không, để chú Lý giúp tiểu thư dò thử ý kiến của tiên sinh?"



Thẩm Du vô cùng kích động "Cảm ơn chú Lý!"



Chú Lý xua xua tay "Trước đừng vội cảm ơn, còn không biết tiên sinh có đồng ý hay không đâu."



"Cháu vẫn muốn cảm ơn chú trước." Thẩm Du nhoẻn miệng cười, không cần chính diện đối mặt với bệnh xà tinh, thật tuyệt vời!



***



Buổi học hôm nay, Thẩm Du như thường lệ tìm một góc khuất mà ngồi xuống, bạn bè cùng lớp có vẻ không thích cô. Mà dù bọn họ là cố ý hay vô tình xa lánh, Thẩm Du cũng không rảnh để đi chọc người.



Tuy nhiên, cô không trêu chọc người khác, cũng không có nghĩa là người khác sẽ để yên cho cô.



"Ai ui, đây không phải thiên hạ đệ nhất Thẩm Mập hay sao? Nửa tháng không gặp, xem ra lại phát phì rồi." Một giọng nói nhu nhu tinh tế vang lên.



Thẩm Du ngẩng đầu nhìn, liền thấy một cô gái trang điểm thời thượng đang đứng bên người mình, ánh mắt ghét bỏ rõ ràng không thèm che dấu.



Thẩm Du nghĩ, đầu năm nay kẻ lớn lên không biết nói tiếng người quả thực quá đông, tuy nhiên dáng dấp cũng không tồi.



Lúc này lại có người đi tới, vỗ vỗ bả vai người nọ "Bạch Mộ Vũ, cậu tìm con béo ấy nói chuyện làm gì?"



Thẩm Du:!!!



Nữ nhân này vậy mà lại là em gái của Bạch Mộ Tình, một ả vô cùng đáng ghét thường hay bắt nạt nguyên chủ!