Xuyên Thành Em Gái Vai Ác

Chương 65 : Lễ Tình Nhân

Ngày đăng: 11:44 30/04/20


Thẩm Du dựa vào lan can, nhìn lầu trên lầu dưới ngập một biển hoa, quả thật có chút dở khóc dở cười.



Thẩm Tiêu này đúng thật trước sau không đổi, đánh một gậy xong liền cho một viên đường, vừa đấm vừa xoa.



Hai người đã náo loạn mấy ngày, mệt hắn còn có thể nhớ rõ hôm nay là Lễ Tình Nhân, phải làm chút sự tình để tỏ vẻ tỏ vẻ.



Cô còn tưởng rằng trải qua sự kiện đêm giao thừa, Thẩm Tiêu khẳng định chặt đứt tâm tư cùng cô yêu đương, rốt cuộc quá tam ba bận, sức nhẫn nại của hắn vẫn là hữu hạn.



Nhưng mà hôm nay xảy ra một màn này, lại làm Thẩm Du lần nữa kiến thức được sức chịu đựng siêu cường của Thẩm Tiêu.



Nghĩ nghĩ, Thẩm Du "phụt" cười ra tiếng, rõ ràng một bên thở phì phì mà cùng cô chơi trò giận dỗi, một bên lại không quên làm chút chuyện lãng mạn nhân ngày Lễ Tình Nhân. Quả thực cũng làm khó hắn, chẳng lẽ xà tinh bệnh còn có thêm công năng phân liệt tinh thần?



Thẩm Du cẩn thận dùng mũi chân vén cánh hoa để tìm đường đi, sau đó trở về phòng lấy di động, chụp vài tấm ảnh, cuối cùng gửi qua cho Viên Duyệt cùng Lý Dực Dực.







Viên Duyệt



Lý Dực Dực



Thẩm Du cười khẽ, ai kêu bọn họ sáng sớm hùa nhau tới chọc ghẹo cô!



Không để ý đến hai người kia nữa, Thẩm Du lại mở danh sách điện thoại, cô nhớ rõ lần trước đến nhà Viên Duyệt chơi, chú Lý có cho cô lưu số của một dì giúp việc.



Lướt một chút, quả nhiên tìm được số di động của người nọ, Thẩm Du không chút do dự liền ấn nút gọi.



***



Tối hôm qua chú Lý nhận mệnh đi mua mấy sọt cánh hoa, vừa tờ mờ sáng cửa hàng bán hoa đã cho một xe tải nhỏ giao hàng tới.



Thẩm Tiêu sau khi bị chú Lý gọi dậy liền bận rộn đem hoa phủ kín toàn bộ sàn nhà, lầu trên lầu dưới đều có.



Cuối cùng, nhìn thấy thành quả rực rỡ của mình, hắn còn rất là vừa lòng. Tuy hai người đang dỗi nhau, nhưng tâm ý cần biểu đạt thì vẫn nên biểu đạt.



Bữa cơm tất niên trước đó Thẩm Tiêu đã phát điên một hồi, mấy ngày nay đều không bỏ được mặt mũi mà chủ động đi cầu hoà, hiện tại thời cơ đã tới, hắn tin tưởng, chờ tối nay tan tầm về nhà, khẳng định là có thể nhìn thấy Thẩm Du cười vui ra nghênh đón hắn!



Sau khi chuẩn bị tốt món quà bất ngờ này xong, Thẩm Tiêu liền ca hát vui vẻ mà đi tập thể thao, Husky cùng Tiểu Bạch thấy hoa liền hưng phấn chạy ra cào nát bét, cuối cùng cũng bị chú Lý đem nhốt vào phòng tập.



Thẩm Tiêu vốn dĩ đang chuyên tâm chạy bộ, kết quả vừa quay đầu liền phát hiện Husky đang ngồi xem hắn.




Thật vất vả về được đến nhà, lại nhìn thấy toà núi cánh hoa chất cao cao trong sân.



Lúc này Thẩm Tiêu đã không giận vì quá giận rồi, hắn sa sầm mặt mũi, xe cũng không thèm chạy vào gara, cứ vậy đi thẳng vào nhà.



Hắn hiện tại đặc biệt muốn tìm Thẩm Du lăn lộn một hồi, mặc kệ làm cái gì đều được!



Nhưng mà chờ hắn đi vào trong, còn chưa kịp tìm Thẩm Du gây phiền toái, chú Lý liền xách theo cái túi giấy tươi cười bước đến.



"Tiên sinh rốt cuộc đã trở lại, mau qua đây xem quà Lễ Tình Nhân của ngài!"



Thẩm Tiêu:!!!



"Tiểu hài tử đưa?" Hắn thật cẩn thận mà xác nhận lại.



Chú Lý liên tục gật đầu "Chẳng lẽ tiên sinh còn hy vọng quà này là do tôi đưa?"



Thẩm Tiêu cũng không để ý tới lời trêu ghẹo của chú Lý, vội vàng tiếp lấy túi quà, mở ra mới thấy thế nhưng lại là ví da nam kiểu dáng mới nhất!



Sau khi buồn bực hậm hực cả một ngày, hắn cư nhiên ngoài ý muốn thu được lễ vật của Thẩm Du. Tại sao Lễ Tình Nhân lại còn tặng quà? Điều này nghĩa là gì? Có phải tiểu hài tử cũng có tình ý với hắn hay không?



Tâm tình của Thẩm Tiêu từ âm u mây đen nháy mắt chuyển thành nắng đẹp, hắn cầm ví tiền, khoé môi cong cong, vẻ mặt đắc ý mà hỏi chú Lý "Tiểu hài tử đâu?"



Chú Lý chỉ chỉ trên lầu "Tiểu thư đang ở trong phòng."



Thẩm Tiêu liền lướt qua người chú Lý, chuẩn bị lên lầu tìm Thẩm Du tâm sự.



Nhưng hắn mới vừa đi được vài bước, liền nghe chú Lý nói chuyện với Husky.



"Nhị Cẩu Tử, mau tới đây, nhìn xem tiểu thư chuẩn bị quà gì cho ngươi nè."



Thẩm Tiêu:......



Chỉ thấy hắn đột nhiên dừng bước, quay đầu lại nhìn chú Lý, khó có thể tin mà trừng lớn đôi mắt "Husky cũng có quà???"



Chú Lý gật gật đầu, nói "Đúng vậy, không chỉ Husky có, Tiểu Bạch cũng có, quà của bọn chúng là hai bộ quần áo nhỏ. À đúng rồi, tôi cũng có, quà của tôi với tiên sinh giống nhau nha, là ví da. Nhưng kiểu dáng của tôi tương đối thích hợp cho người già, của tiên sinh trông trẻ trung hơn. Có phải rất được hay không, tiên sinh?"



Thẩm Tiêu:......