Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Phụ

Chương 11 : Bị sốt

Ngày đăng: 09:00 18/04/20


Nguyễn Thu Thu mơ thấy ác mộng.



Trong mơ cô bị nữ chính Từ Bích Ảnh gắt gao siết chặt cổ không thở nổi, nghẹn đến mức đau phổi. Nguyễn Thu Thu giãy giụa, nghe được Từ Bích Ảnh gào rống bên tai cô: “Mày trả bạch nguyệt quang cho tao! Trả trúc mã cho tao! Trả! Cho! Tao!"



Nguyễn Thu Thu giật mình bừng tỉnh, đổ mồ hôi đầm đìa.



Cảm giác hít thở không thông ở cổ vẫn còn, Nguyễn Thu Thu ngốc một chút, tay sờ yết hầu mới phát hiện phỏng chừng là tối hôm qua cô không ngủ yên, thế mà lại để cho vỏ gối quấn một vòng thít chặt cổ, chẳng trách nằm mơ cũng đều thở không ra hơi.



Nguyễn Thu Thu: “……”



Thật đúng là, quá ngu ngốc.



Bên ngoài những hạt mưa nhỏ rơi xuống tí tách tí tách, những chiếc lá vàng khô rụng bị giẫm đạp trong vũng bùn khiến cho tâm trạng người xem cũng trở nên không tốt.



Nguyễn Thu Thu đi tắm rửa, phòng ốc im ắng, an tĩnh không người, Trình Tuyển chắc là đi ra ngoài rồi, bánh mì trong tủ lạnh đã bị ăn vài miếng, thiếu một hộp sữa bò. Buổi sáng nào Nguyễn Thu Thu không dậy sớm anh đều tạm chấp nhận như vậy.



Nguyễn Thu Thu có chút buồn bực, trạch nam ở trong phòng còn phải dậy sớm như vậy sao? Có thể ngủ sớm dậy sớm, làm việc và nghỉ ngơi theo quy luật sao lại không chịu ăn cơm ngon, thằng cha này thật là kỳ quái.



Nhàn đến đau trứng, Nguyễn Thu Thu đăng nhập trò chơi.



Mọi người trong bang phái đang hi hi ha ha cười đùa trong gruop chat Nguyễn Thu Thu vừa online, lập tức biến thành tổ chim.



“Thu Thu Thu!”



“Thu Thu Thu!”



“Thu Thu Thu!”



* Thu Thu Thu còn có nghĩa là chíp chíp chíp



Thu Thu Thu:…… Tôi sắp không nhận ra tên mình rồi.



Cô thuận tay xử lý thư rác lại nhìn thấy lời mời kết bạn nhiều thêm một cái, tên là “Cố Quốc Thần Du”.



Nguyễn Thu Thu: “……” Thằng cha này, như thế nào lại đột nhiên muốn kết bạn với cô vậy.



Cô quyết đoán cự tuyệt, làm bộ không có việc gì, tiếp tục chơi trò chơi. Ngày hôm qua tán gẫu bọn Bạch Long Mã có mặt, vô cùng nhiệt tình mà mang Nguyễn Thu Thu đi làm nhiệm vụ, Nguyễn Thu Thu có cao thủ mang đi, tốc độ thăng cấp rất nhanh, không khí cũng rất vui vẻ.



Mọi người kể về rất nhiều chuyện, cũng có người hỏi Nguyễn Thu Thu bao tuổi rồi, cô chỉ nói mình làm nghề tự do, nhấn mạnh việc đã kết hôn.




Nguyễn Thu Thu: “??”



Ăn nhiều không tiêu hả cái thằng này, trở mặt không nhận người à?



Cô buồn bực bật bếp nấu cơm, cửa thư phòng vẫn luôn đóng chặt, phần cơm Nguyễn Thu Thu để lại cho anh cũng lạnh rồi mà anh còn chưa chịu ra.



Nguyễn Thu Thu không hiểu tại sao lại có cuộc chiến tranh lạnh này, cô đậy cơm vào, lười so đo với Trình Tuyển, về phòng đăng nhập trò chơi. Vừa login thì đã thấy có rất nhiều người hỏi Nguyễn Thu Thu vì sao lại rời bang phái, trong đó có Cố Quốc Thần Du.



Cố Quốc Thần du: Là vì Bích Ảnh sao? Xin lỗi, để cô khó chịu rồi.



Bạch Long Mã: Thu Thu, cô mau trở lại đi mà, chúng ta cùng nhau chơi game được không QAQ



Ta là Diệp Lương Thần: Cái đó, Khinh Phong Bích Ảnh chính là như vậy, cô đừng để ý, các chị em trong bang cũng quen cả rồi. Vào trò chơi chúng tôi mang cô đi thăng cấp.



Đang lúc Nguyễn Thu Thu lần lượt giải thích, đột nhiên "rầm" một tiếng, phảng phất vật nặng ngã trên mặt đất, dọa cô hết hồn.



Cô bước nhanh chạy ra, bật đèn, Trình Tuyển đang ngã trên mặt đất, thần chí mơ hồ, nước và vài viên thuốc màu trắng rơi đầy đất, ly nước cũng bị vỡ tan.



Nguyễn Thu Thu duỗi tay sờ vào trán của anh, nóng đến mức làm người ta kinh sợ.



“Trời ạ, sao có thể nóng đến mức này?”



Nguyễn Thu Thu kinh ngạc.



“Đã nóng đến mức có thể rán trứng gà rồi!”



Trình Tuyển mới vừa rồi còn mơ mơ màng màng bỗng nhiên mở to mắt: “Trứng gà rán?”



Nguyễn Thu Thu: “……”



Loại tinh thần ham ăn mặc kệ sống chết này làm cô thật cảm động đó.



***Lời tác giả:



Trình Tuyển: Tại sao tôi lại bị sốt cao đến vậy?



Nguyễn Thu Thu: Anh nhìn tôi chằm chằm làm gì