Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Phụ

Chương 55 :

Ngày đăng: 09:00 18/04/20


Editor: Hạ Cẩn



Thực sự Nguyễn Thu Thu cũng không biết rốt cuộc mình đang nghĩ gì nữa.



Cô không thể nhẫn tâm, dứt khoát bỏ mặc Trình Tuyển đang sốt cao ở đây mà đi, cũng không thể đồng ý lời tỏ tình của anh. Trong lòng cô, hai bé chibi liên tục tranh đấu khiến cô tâm phiền ý loạn.



Thời niên thiếu, cha mẹ cô li dị, từ đó về sau, hai bên gia đình nội ngoại đối xử với cô lạnh nhạt đi nhiều. Kể từ khi vào đại học, Nguyễn Thu Thu cũng không xin họ tiền bạc gì nữa, cô tự học cách nấu ăn, quen với cuộc sống đơn độc một mình, tự lập từ đó đến giờ.



Có lẽ bởi vì hoàn cảnh Trình Tuyển trải qua tương tự với cô nên Nguyễn Thu Thu mới vô thức đồng cảm với anh, đối xử với anh dịu dàng như đang đối xử với chính mình. Nhưng những điều này không có nghĩa là cô muốn trở thành một cặp vợ chồng thật sự với anh.



Nói miệng thì rất nhẹ nhàng nhưng Nguyễn Thu Thu chưa bao giờ nghĩ đến việc mình sẽ yêu đương, thậm chí là kết hôn.



Đồ Nam đứng trong hành lang, vẻ mặt cậu rất nghiêm túc như nhìn thấu được những điều đắn đo trong lòng Nguyễn Thu Thu: "Chị dâu, gặp chuyện không phải cứ trốn tránh là được, sau này nhất định sẽ hối hận."



Nguyễn Thu Thu buồn bực xoa xoa mái tóc ngắn.



Hành động này của cô là đang trốn tránh sao?.... Hình như Đồ Nam nói cũng không sai.



"Tôi... Tôi đi trước." Giọng Nguyễn Thu Thu có ý chạy trối chết.



"Đi chỗ nào?"



Sau lưng bỗng nhiên vang lên giọng Trình Tuyển chậm rì rì.



Như bị kim xuyên thủng, Nguyễn Thu Thu hơi bối rối. Cô đang định chuồn đi thì đúng lúc này, Đồ Nam tự giác cười xấu hổ, để không gian cho hai người họ trò chuyện, còn mình thì trốn nhanh vào phòng bệnh



Trình Tuyển đẩy giá đỡ của chai truyền dịch, phát ra tiếng rít vang chói tai trên gạch men bóng loáng.



Nguyễn Thu Thu căng thẳng, cô đứng thẳng người lên, hắng giọng nói: "Chúng ta ở đây nói chuyện rõ ràng đi. Tôi chỉ coi anh là bạn, cho nên.... "



"Vậy thử xem đi."



"Hả?" Ánh mắt ngạc nhiên của cô đụng phải đôi mắt của Trình Tuyển.



Hai người bốn mắt nhìn nhau, Nguyễn Thu Thu lặp lại một lần: "Thử xem?.... Cái gì? "



Giọng Trình Tuyển thong thả ung dung nhú đang nói chuyện làm ăn: "Em có thể xem như đang hẹn hò, thử ở cùng với tôi, không cần quá áp lực."



Nguyễn Thu Thu kinh ngạc: "Sao có thể như vậy!



"Chúng ta đã từng ở chung, quen thuộc lối sống, giờ giấc làm việc, nghỉ ngơi của nhau. Về điểm này thì không có bất kỳ mâu thuẫn gì."



"Đúng vậy."



"Em cũng không phản cảm với tôi, các phương diện khác tôi cũng không tệ lắm."




Anh lấy từ trong ngực ra một tấm vé, là vé vào trường đấu của cuộc thi tiếp theo, vốn là mang về cho Nguyễn Thu Thu nhưng hình như hiện giờ đã không cần nữa rồi.



Cố Du im lặng một hồi, dứt khoát xé tấm vé thành hai nửa.



Có những việc, không cần phải cố gắng cũng có thể nhìn thấy kết quả, xưa nay anh không phải kẻ tiểu nhân thích xen vào chuyện tình cảm của người khác.



Mặc dù không nỡ...



Nhưng..



Nếu đã là sai lầm thì không nên tiếp tục nữa.



...



Nguyễn Thu Thu ngồi trên máy bay, còn mười mấy phút nữa mới cất cánh, Trình Tuyển ngồi bên cạnh vẫn luôn cúi đầu nhìn điện thoại. Bây giờ thì ngược lại, tinh thần phấn chấn, nào có dáng vẻ của bệnh nhân, nếu không phải nhiệt độ chưa hạ, Nguyễn Thu Thu thật sự hoài nghi anh đang giả vờ.



"Anh đang xem cái gì vậy?" Cô thuận miệng hỏi một câu.



Trình Tuyển lập tức tắt điện thoại.



Nếu như mở điên thoại của anh ra, nhất định sẽ nhìn thấy mục tìm kiếm: Cách làm phái nữ nhanh chóng động lòng.



Câu trả lời được nhiều ủng hộ nhất là, dưới tình huống nguy hiểm, vì tim đập nhanh hơn nên sẽ có loại ảo giác động lòng. Đề nghị chủ tus đi chơi trò chơi mạo hiểm hoặc là nhà ma các thứ các kiểu.



Sau khi máy bay cất cánh, Ngyễn ThuTHu mơ màng sắp ngủ, Trình Tuyển đột nhiên hỏi: “Có muốn đi công viên trì chơi không?”



“Sao đột nhiên lại muốn đi công viên trò chơi?”



“Có đối tượng, không phải đều đi ra ngoài hẹn hò sao?”



“…” Nghe rất có lý nhỉ.



Trình Tuyển lại tiếp tục nói: “Gần đây có một công viên trò chơi cơ sở vật chất đầu đủ, giờ hành chính chúng ta có thể vào đó chơi.”



Nguyễn Thu Thu hai mắt sáng lên.



Đã lâu rồi cô không đi thuyền hải tặc, tàu lượn siêu tốc, nhà ma! Đi ra ngoài chơi một lần cũng không tồi.



Tác giả có lời muốn nói: Nguyễn Thu Thu: Năm đó tôi đã dọa khóc nữ quỷ trong nhà ma.



Trình Tuyển:...



Ông chủ Trình cứ muốn nhanh nhanh chóng chóng cơ, không được đâu ╮(╯▽╰)╭