Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Phụ

Chương 79 :

Ngày đăng: 09:00 18/04/20


Editor: Hạ Cẩn



Mất điện xem phim ma, quá hợp lý.



May mà laptop vừa mới sạc đầy, có thể bật được tầm mấy tiếng, đủ cho bọn họ xem hết một bộ điện ảnh.



Để tạo cảm giác, Nguyễn Thu Thu vơ vét toàn bộ đồ ăn vặt Trình Tuyển cất giấu mang ra, đương sự Trình Tuyển giận mà không dám nói gì, yên lặng làm nhân viên chiếu sáng, giúp Nguyễn Thu Thu chiếu sáng lên hộp đồ ăn vặt, đưa mấy nhìn cô dọn sạch sẽ đồ trên bàn trà. Còn có đồ ăn nấu chín một hai ngày chưa ăn hết trong tủ lạnh, Nguyễn Thu Thu cũng dứt khoát lấy ra.



Nguyễn Thu Thu bận rộn quay qua quay lại, Trình Tuyển phụ trách giúp cô cầm đồ, sau một lúc chuẩn bị kỹ càng, Nguyễn Thu Thu mở laptop, thuận miệng hỏi Trình Tuyển: "Anh muốn xem phim nào?"



Trình Tuyển sâu kín nhìn Nguyễn Thu Thu mở ra ổ E tội ác, mở file "Phim" ----- "Phim kinh dị". Một hàng dài từ trên xuống dưới, phân theo quốc tịch, cực kì trật tự.



"Muốn xem của nước nào, tùy anh chọn. Chỗ này em đã xem hết một nửa rồi."



Trình Tuyển: "....."



Nói như vậy, Hàn Nhật tuyệt đối phải bỏ qua. Mặc dù anh hiếm khi xem phim kinh dị, không có nghĩa là anh em không biết gì. Âu Mỹ quỷ quái, máu me bạo lực, cũng bỏ qua. Trung Quốc... Bằng hiểu biết của anh về Nguyễn Thu Thu, chắc chắn sẽ không để một phim nội địa nát bét trong đống phim nước ngoài.



Từ tất cả những điều trên, dùng phương pháp loại trừ để lựa chọn, ánh mắt Trình Tuyển rơi trên hai chữ "Thái Lan".



Nói về ngôn ngữ, tiếng Thái mềm mại, không tổn thương đến lỗ tai. Xét về độ nổi tiếng, phim kinh dị Thái Lan hình như cũng không nổi danh lắm, độ truyền bá thì chưa từng nghe thấy trong dân chúng. Đương nhiên, dân chúng ở đây là chỉ anh.



Trình Tuyển đều đều: "Thái Lan."



"Được rồi! Xem cái nào?"



Cái tên nào nghe cũng quỷ quái dọa người, thế là anh tùy tiện chỉ một cái.



"Quỷ Ảnh*? Vận may của anh không tồi đâu!"



*鬼影



Trình Tuyển chưa kịp phân tích kỹ càng xem "không tồi" của Nguyễn Thu Thu là tốt hay xấu thì bộ phim đã bắt đầu. Phòng khách rộng lớn đen kịt, màn cửa bị kéo kín mít không một tia sáng, hai người ngồi trên ghế sofa, một người ôm gối, Nguyễn Thu Thu bóc một tói chocolates, đổ ra chia cho Trình Tuyển.



Hai người đồng thời nhét chocolates vào miệng, im lặng xem phim.



Khác biệt chính là, Nguyễn Thu Thu ngồi hơi rướn về phía trước, tới gần màn hình, còn Trình Tuyển thì dựa vào ghế sofa sau lưng, vẻ mặt điềm tĩnh ôm chặt gối trong tay, ra vẻ mình tuyệt đối sẽ không bị dọa.



Trong phòng khách đen kịt, âm thanh trong phim, tiếng nhạc, tiếng nói đều to hơn nhiều so với bình thường.



"A!!!"



Trình Tuyển bị tiếng hét của Nguyễn Thu Thu dọa sợ, lảo đảo về phía sau, ghế sofa vang ầm một tiếng.



Nguyễn Thu Thu: "?? Anh đang làm gì thế?"




"Vậy được rồi."



Nguyễn Thu Thu rời khỏi thư phòng, đứng nhìn Trình Tuyển đóng cửa lại. Cô không nhịn được thở dài, biết thế đã không dọa Trình Tuyển rồi, bây giờ thì hay rồi, từ lúc bọn họ quen biết tới nay, đây là lần thứ hai Trình Tuyển giận cô.



Lần đầu tiên, đến bây giờ Nguyễn Thu Thu vẫn không biết lý do, nhưng sau đó vì chuyện ăn vụng cơm hộp, quan hệ bạn bè giữa bọn họ lại bình thường lại.



Nhưng bây giờ là quan hệ nam nữ, vậy phải chữa như thế nào bây giờ?



Chẳng lẽ là ôm một cái? Hôn một cái?...



Nguyễn Thu Thu: "....." Xùy xùy, vẫn là dùng đồ ăn dụ dỗ đi, mấy chuyện này đó chẳng đáng tin cậy chút nào.



Rốt cuộc thì Trình Tuyển cũng chẳng bao giờ làm theo lẽ thường hết.



Có sẵn spaghetti, Nguyễn Thu Thu băm thịt, khí nóng hầm hập khiến cả căn phòng ấm áp hẳn lên. Cô bê một đĩa spaghetti, lặng lẽ đi đến cạnh cửa thư phòng Trình Tuyển, gõ gõ cửa.



"Trình Tuyển? Trình Tuyển? Spaghetti làm xong rồi này!"



Cánh cửa bên kia truyền đến giọng Trình Tuyển rầu rĩ: "Anh buồn ngủ."



".... A, được rồi. Vậy nếu anh đói bụng thì hâm nóng lên ăn nhé."



Nguyễn Thu Thu nghĩ, lần này cô xong đời rồi, không biết khi nào Trình Tuyển mới nguôi giận đây. Cô chán nản ôm đĩa spaghetti, một mình về phòng, một mình ăn.



.....



Cùng lúc đó.



Nằm trên giường, Trình Tuyển đang ôm điện thoại.



Ánh đèn mờ nhạt của điện thoại chiếu rọi khuôn mặt anh.



Màn hình hiện ra một trang đã được đánh dấu, sao lưu từ trước đó. Trên đó viết:



Loại đàn ông mà phụ nữ không thích nhất.



Một: Nhát gan ấu trĩ.



*****Tác giả có lời muốn nói:



Nguyễn Thu Thu: "Anh ấy không để ý đến tôi!"



Trình Tuyển: Tôi, nhát gan ấu trĩ.