Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Phụ

Chương 97 :

Ngày đăng: 09:07 18/04/20


Editor: Hạ Cẩn



Beta: dailynhu16



Trở về từ biệt thự, tất cả mọi người đều không ở đây dẫn đến việc cả hành trình Nguyễn Thu Thu vẫn luôn duy trì một khoảng cách nhất định với Trình Tuyển.



Sau đêm nọ, mỗi khi Nguyễn Thu Thu nhìn thấy Trình Tuyển là lại thấy cả người không được tự nhiên, thậm chí có lúc cô còn muốn dọn ra ngoài, cách Trình Tuyển xa xa một chút.



Trứng bồ câu được Nguyễn Thu Thu cất vào trong tủ, cô cũng đâu thể đeo một cái nhẫn kim cương to chà bá như thế đi tới đi lui được. Còn Trình Tuyển lại rất bình tĩnh, ban đêm như cầm thú, ban ngày thì là một thằng cha mứt dại. Nói tóm lại, chẳng có lúc nào là con người cả.



Áo cưới cũng được cất lại vào tủ. May mà trong phòng còn có có mấy cái ngăn tủ lớn nên cô mới có chỗ mà treo áo cưới vào. Cô mở cửa tủ, nhìn chiếc áo cưới trắng muốt đang treo bên trong, giờ cô vẫn còn nhớ được cảm giác ngọt ngào lúc mặc nó trên người.



Nguyễn Thu Thu nhất thời hoảng hốt.



Lần này, cô thật sự gả cho Trình Tuyển rồi? Không phải là đám cưới hình thức, không phải Trình Tuyển cùng người khác lĩnh chứng, mà là hôn lễ thuộc về hai người bọn họ.



Ngẫm lại thật đúng là buồn cười, ngày đó đội xe gây ra một trận nhốn nháo, các đồng nghiệp trong công ty lúc làm việc sôi nổi thảo luận, không biết là đại tiểu thư của nhà giàu nào lại có khí thế đến mức này. Bọn họ điểm qua các nhà đại gia có tiếng một lần, nhưng làm sao lại ngờ được chính chủ đang an vị ngay trước mặt bọn họ.



Nguyễn Thu Thu bình tĩnh ngồi bên cạnh, lặng lẽ giấu tên.



Sáng nay ngồi xe với Trình Tuyển đến công ty, lại nghĩ đến vết ô mai trên cổ mình đến giờ vẫn chưa hết, Nguyễn Thu Thu rất xấu hổ, ngấm ngầm dịch dịch ra xa Trình Tuyển.



Cô giả vờ như mình đang chơi điện thoại, khẽ liếc mắt nhìn Trình Tuyển bên cạnh. Tóc Trình Tuyển lại trở về kiểu xốc xếch xoã tung như trước, một cọng tóc ngố vểnh lên khiến nhìn anh trông hơi lơ mơ. Anh lại mặc áo hoodie rộng thùng thình, một tay cầm một tay cầm điện thoại, vô cùng phật hệ mà.... đọc tiểu thuyết??



Nguyễn Thu Thu kinh ngạc, đây không phải là giao diện đọc truyện sao?



Cô mơ hồ ngó mắt vào nhìn được mấy chữ, không nén được tò mò tiến lên trước, còn chưa kịp thấy rõ ràng, màn hình điện thoại di động đã tối đen, phản chiếu gương mặt rất là bỉ ổi của cô.



Nguyễn Thu Thu: "..."



Trình Tuyển chậm rãi hỏi: "Em đang làm gì vậy?"



Nguyễn Thu Thu vội vàng thu đầu về, giữ khoảng cách với Trình Tuyển: "Không có gì, em chỉ rảnh rỗi nên nhìn tí thôi."



"Ồ."



Hai người lại tiếp tục yên lặng như trước.



Trình Tuyển ngả lưng vào ghế dựa, khép hờ nghỉ ngơi. Nguyễn Thu Thu tiếp tục thất thần chơi điện thoại. Bạch Lung hết sức phấn khởi hô hoán cô, nói muốn dẫn cô đi bắn PUBG, Nguyễn Thu Thu từ chối với lý do bận công việc.



Nguyễn Thu Thu đang cúi đầu đánh tin nhắn, lúc này, bên cạnh truyền đến giọng hỏi thăm của Trình Tuyển: "Cơ thể còn khó chịu không? "



"!"



Nguyễn Thu Thu không cầm chắc điện thoại, điện thoại rơi xuống đất cạch một tiếng. Tay chân loạn xì ngậu, cúi thấp đầu tìm điện thoại, một cánh tay thon dài nhặt điện thoại dưới chân cô lên, đặt trên đầu gối Nguyễn Thu Thu.



Cô ngẩng đầu, gương mặt Trình Tuyển phóng đại mấy lần.



"Đau eo?"



"Sao có thể."



Anh cách gần quá rồi đấy!




Ánh mắt Trình Tuyển rơi vào nồi hầm cách thủy, ánh mắt rất sâu xa.



Nguyễn Thu Thu: "... Không được phép ăn vụng! Thịt vẫn chưa chín đâu đấy."



Hai người ăn cơm, Nguyễn Thu Thu lại bị Bạch Lung gọi đi chơi game, chơi game là lại bỏ quên Trình Tuyển. Kỹ thuật chơi game sinh tồn của Bạch Lung không tệ, Ngụy Điềm cũng rất lợi hại, loại tân binh như Nguyễn Thu Thu cũng bị bọn họ dẫn vào chơi rất nhập tâm.



Chơi mấy loại game như này, cảm giác thành tựu tăng cao vút.



"Oa, thế mà thắng rồi!" Nguyễn Thu Thu cầm điện thoại, ngồi ở trên ghế sa lon reo hò.



Đang muốn lặng yên không một tiếng động ôm cô, Trình Tuyển giật nảy mình, động tác cứng đờ: "..."



Nguyễn Thu Thu căn bản không có để ý đến động tác mờ ám của anh, tiếp tục vùi đầu vào chơi game.



"Win!"



"Oa quá tuyệt vời, thắng lớn rồi!"



Nguyễn Thu Thu chơi mấy tiếng không thèm nghỉ ngơi, ngay cả trước khi chui vào ổ chăn, hay là ở trong phòng tắm vừa phòng rửa mặt đánh răng vừa hàm hàm hồ hồ kêu ăn gà.



Cô nằm rúc vào trong chăn tập trung tinh thần ăn gà.



Ăn gà, ăn gà, ăn gà.*



*PUBG trong tiếng Trung Quốc còn có nghĩa là ăn gà.



Lực chú ý của Nguyễn Thu Thu tập trung hết vào vào màn hình điện thoại, suốt quá trình không hề hay biết nằm bên cạnh mình là người hay là chó.



Nằm trong một cái chăn khác, Trình Tuyển yên lặng nhìn trần nhà, vốn còn muốn Nguyễn Thu Thu đắp chung một cái chăn, giờ thì lại phát hiện cảm giác tồn tại của mình đã chạy về số 0.



Anh đột nhiên cảm thấy, đến lúc nên đổi nghề rồi. Game làm biết bao gia đình xa cách nhau đó.



Lúc này.



Trong đêm tối, Nguyễn Thu Thu bỗng nhiên quay mặt chỗ khác, sắc mặt ửng đỏ nhìn chằm chằm anh.



"Tuyển Tuyển ơi..."



Hai mắt Trình Tuyển sáng lên.



Nguyễn Thu Thu: "Cùng ăn gà không?"



Trình Tuyển: "..."



Bị từ chối, Nguyễn Thu Thu hoàn toàn không chịu ảnh hưởng gì, say mê ăn gà. Trình Tuyển bên cạnh yên lặng lấy điện thoại di động ra, yên lặng ấn mở liên hệ Nguyễn Thu Thu, yên lặng click vào biệt danh.



Sau đó, đổi thành ——



Chồn.



Tác giả có lời muốn nói: Nguyễn Thu Thu: Người ta đặt biệt danh cho vợ mình đều là thân yêu, bảo bối, tiểu tiên nữ, tiểu khả ái. Còn tôi? Chồn???