Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 20 :

Ngày đăng: 19:15 18/04/20


Chương 20



Mặc Vân Hi khi tỉnh lại đã là giữa trưa, sờ trán thấy đã hạ sốt, hơn nữa đêm qua cậu ngủ tương đối tốt, cũng không có mơ thấy ác mộng, thật sự là quá tốt, tuy rằng phương pháp có điểm run rẩy M và vân vân…



Ngẩng đầu nhìn đồng hồ điện tử trên tường, đã 12 giờ, bụng cũng có chút đói, nhớ tới buổi tối hôm trước ở thế giới giả tưởng đặt hàng nguyên liệu nấu ăn, buổi chiều ngày hôm qua hẳn là đã đưa tới, cậu quyết định làm một bữa tiệc lớn, hảo hảo cám ơn Lăng Phong. Nhớ tới chính mình ngày hôm qua quả thật có một chút… Được rồi, là thực dọa người, nhưng cậu hiện tại tâm tình rất tốt, bởi vì cậu phát hiện Lăng Phong kỳ thật cũng không giống như mặt ngoài khó thân cận như vậy, bên trong kỳ thật là một người tốt, ít nhất đối cậu là quan tâm, cái này gọi là cái gì nhỉ, trong nóng ngoài lạnh? Nói là buồn tao càng chuẩn xác hơn.



Mặc Vân Hi một bên não bổ, một bên đi xuống lầu, “Tiểu VI, BOSS ở nhà không?”



“Đúng vậy, chủ nhân 1 ở thư phòng, cần VI báo với ngài ấy không ạ?” Tiểu VI chui ra từ trong góc phòng khách, đèn xanh sáng lòe lòe vây quanh Mặc Vân Hi.



“Chủ nhân 1?” Mặc Vân Hi khóe miệng run rẩy, “Ai vậy đặt ra ? Tôi đây gọi là gì?”



“Ngài là 2, là chủ nhân 1 đặt ra.”



“…” Được rồi, có lẽ 2 ở nơi này là con số, Mặc Vân Hi không nghĩ hướng một cái người máy phun tào, “Không cần gọi anh ta, cậu đi giúp tôi đem nguyên liệu nấu ăn ngày hôm qua đưa tới chuẩn bị tốt, tôi muốn nấu cơm.”



“Vâng, chủ nhân.” Tiểu VI từ trong tủ lạnh đem nguyên liệu nấu ăn đặt lên bàn, Mặc Vân Hi chọn mấy thứ, sau đó đặt trình tự cho tiểu VI, tuy rằng nó không phải người máy đầu bếp nhưng công năng đơn giản như rửa, thái và vân vân vẫn phải có.



Có tiểu VI trợ giúp, Mặc Vân Hi hiệu suất rất cao, chỉ chốc lát sau thơm ngào ngạt của bốn món mặn một món canh được tiểu VI mang lên bàn ăn. Hấp cá, hầm thịt, sao thì sơ cùng làm oa ma cô, ân ân ~ Mặc Vân Hi nhìn kiệt tác của mình rất là vừa lòng, tuy rằng nguyên liệu nấu ăn này đó cậu cũng chưa từng gặp qua, nhưng nếu nắm giữ phương pháp, làm ra hương vị đều không khác mấy, thậm chí so với hương vị nguyên bản còn tốt hơn, dù sao nguyên liệu nấu ăn này đó đều là tinh khiết màu xanh biếc hoang dại, hương vị càng thơm ngon.



“Tiểu VI, đi gọi BOSS, ăn cơm.”



“Rầm ~” Mặc Vân Hi nhìn chằm chằm thịt được hầm mà nuốt nước miếng, viên dinh dưỡng và vân vân quả nhiên không thể so với rau xào nha, cậu vẫn cảm thấy người ăn cơm không được đầy đủ là vì sống sót, hưởng thụ mỹ thực mới là thú vui nhân sinh, cậu cho tới bây giờ đều là tên ăn hàng tiêu chuẩn, nếubắt cậu mỗi ngày ăn viên dinh dưỡng, ngẫm lại thế giới đều là màu xám…



Chỉ chốc lát sau, Lăng Phong từ trên lầu đi xuống, phía sau một người đàn ông tóc quăn màu nâu đi theo, Mặc Vân Hi biết anh ta, ngày đó ở hội chợ triển lãm đấu giá được viên xích đan quý nhất chính là anh ta.



“BOSS, có thể ăn cơm.” Mặc Vân Hi mỉm cười đi tới, hình tượng Lăng Phong hiện tại ở trong lòng cậu chính là một người rất tốt, cho nên cậu phi thường muốn cùng BOSS tạo dựng một mối quan hệ thật tốt.


“Đan?” A, đúng rồi, Mặc Vân Hi chợt nhớ đến viên xích đan Tề Vũ đấu giá được kia, chính là kia viên cậu cảm giác dược tính tương đối mãnh liệt, tác dụng phụ hẳn là rất lớn, “Viên Tề Vũ đấu giá kia sao? Ngài đừng dùng viên đó!”



Lăng Phong nhíu mi, vẻ mặt chăm chú nhìn Mặc Vân Hi.



“Thật sự, tin tưởng tôi, viên đó xác xuất thành công tuy rằng rất cao, nhưng gánh nặng đối với thân thể rất lớn, hơn nữa ~~ hơn nữa tôi đoán có lẽ sẽ có tác dụng phụ.” Mặc Vân Hi vội vàng nói, nếu là trước kia cậu sẽ không quản, nhưng hiện tại Lăng Phong là người duy nhất quan tâm cậu, cậu không thể để cho anh ta mạo hiểm lớn như vậy.



“Làm sao cậu biết?”



“Ngạch ~” Mặc Vân Hi sửng sốt, phải a, cậu ngay cả dược học cũng chưa học qua, như thế nào sẽ biết, phải giải thích như thế nào đây? Nói với anh ta năng lực của mình? Không được, tuy rằng Lăng Phong hiện tại thực quan tâm cậu, nhưng là…



“Không cần lo lắng, ta rất mạnh.” Lăng Phong nói xong, tiếp theo liền nhìn máy thông tín.



“Ngài hãy nghe tôi nói, là thật, tôi ~ tôi cảm giác được !” Tuy rằng có thể độ tin cậy không lớn, nhưng Mặc Vân Hi vẫn quyết định thử thuyết phục anh ta, “Kỳ thật, cảm giác của tôi rất chuẩn, thật sự, đối với đan dược, trực giác của tôi luôn rất chuẩn, ngài không biết đâu, lần trước ở hội chợ triển lãm đấu giá, tôi cũng cảm giác một viên xích đan biểu hiện so với viên mà Tề Vũ mua tốt hơn, sau đó thật sự bị tôi nói trung, thật sự!”



“Cậu nói chính là khỏa này?” Lăng Phong từ trong nhẫn không gian lấy ra một cái cái hộp gỗ lim nhỏ, đưa cho Mặc Vân Hi.



Mặc Vân Hi theo bản năng tiếp lấy, tay vừa cầm hộp, Mặc Vân Hi liền cảm thấy một cỗ sinh cơ róc rách nghênh diện mà đến, năng lượng ấm áp thoải mái chảy qua biển ý thức, cậu khẩn cấp mở hộp ra …



______________________



Tác giả có lời muốn nói: nhìn đến một cái độc giả nói,



Không sáng tác giả có chuyện nói tác giả không phải hảo tác giả.



Được rồi, ta muốn nói: yêu ta hãy thu tàng ta đi, sao thôi!



Lee: Ủa, chương này ngắn hơn thì phải????