Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 32 :

Ngày đăng: 19:16 18/04/20


Chương 32



Sau khi Lăng Phong báo tên rồi khiêu chiến Mặc Vân Thiên, dưới đài nhất thời vang lên một tiếng hút không khí.



“Cái gì! Cậu ta muốn khiêu chiến Vân Thiên học trưởng năm ba? !”



“Muốn chết đi! Rất không biết tự lượng sức mình !”



“Bất quá hảo suất a…”



Người chủ trì cũng sửng sờ, phản ứng đầu tiên chính là thủ tịch khoa dị năng chiến đấu năm hai, anh ta xẹt một cái đứng lên đi đến trước đài, có chút phẫn nộ nhìn Lăng Phong, “Như thế nào? Cậu xem thường tôi? Muốn cùng Vân Thiên học trưởng tỷ thí, trước phải qua cửa của tôi!”



Người chủ trì chạy nhanh tới cản lại thiếu niên thủ tịch năm hai, không khí hết sức căng thẳng, “Học viên này, không nên kích động, vị tân sinh này có thể không rõ ràng quy tắc lắm, em trước chờ một chút.” Lập tức chuyển hướng Lăng Phong vấn đạo, “Lăng đồng học, quy tắc khiêu chiến của tân sinh chúng ta là khiêu chiến học trưởng năm hai cùng khoa, Mặc Vân Thiên đồng học là thủ tịch khoa dị năng chiến đấu năm ba, em cũng biết đi?”



“Biết.” Lăng Phong bình tĩnh nói, “Tôi muốn khiêu chiến Mặc Vân Thiên.” Giống như sự xôn xao dưới đài và thiếu niên thủ tịch năm hai kia cùng anh không có bất cứ quan hệ nào.



Người chủ trì bất đắc dĩ khuyên can, “Đồng học, tôi biết em có thể thi vào năm nhất ban A học viện Saint Ovendo khẳng định phi thường có thực lực, chính là em phải biết rằng, Mặc Vân Thiên đồng học đã là cao cấp dị năng võ giả cấp 6 chính thức, xin hỏi Lăng đồng học, thực lực của em bây giờ là thế nào?”



“Cấp 5, dị năng võ giả cấp 5 chính thức.” Lăng Phong đáp.



Nghe được Lăng Phong trả lời, dưới đài giống như là đánh nghiêng chảo nóng, sôi trào.



“Trời ạ! Tân sinh này là dị năng võ giả cấp 5 chính thức!”



“Đúng vậy, tôi cũng nghe rõ!”



“Trong số tân sinh có người lợi hại như vậy sao? !”




Người chủ trì ra lệnh một tiếng, tất cả học sinh bên ngoài đài đều khẩn trương, không chuyển mắt nhìn chằm chằm hai người trên đài tranh tài.



Mà hai người ai cũng đều không có động, chính là giằng co nhau, nhưng mặc dù vậy ai cũng đều có thể cảm giác được áp khí không tầm thường, nhiệt độ không khí dần giảm xuống, trong không khí bắt đầu ngưng kết ra bông tuyết thật nhỏ. Đây là Mặc Vân Thiên phóng dị năng ra bên ngoài, thuộc tính dị năng của hắn là thủy thuộc tính, hơn nữa đã có thể đem nước ngưng kết thành băng.



Đột nhiên, Lăng Phong lấy tốc độ cực nhanh dẫn đầu khởi xướng tiến công, trong không khí bông tuyết đã ngưng tụ thành vô số băng trùy thật nhỏ, đánh úp về phía Lăng Phong. Mặc Vân Hi khẩn trương cắn môi dưới, gắt gao nắm chặt tay, hiện tại việc duy nhất cậu có thể làm chính là cầu nguyện.



Lăng Phong thân hình phảng phất lưu lại vô số tàn ảnh, một bên né tránh băng trùy công kích một bên tới gần Mặc Vân Thiên, thuộc tính dị năng của anh là lôi điện, dưới tình huống không thể sử dụng vũ khí, hiển nhiên cận chiến càng thích hợp để đối phó với thuộc tính thủy của Mặc Vân Thiên.



Lôi điện màu lam tím ngưng tụ trên tay Lăng Phong, không chút do dự đánh úp về phía mặt Mặc Vân Thiên, Mặc Vân Thiên lắc mình tránh thoát, hai thân ảnh cao to dây dưa, bông tuyết bay ra cùng với lôi điện cách cách màu lam tím. Nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, lúc này Mặc Vân Thiên đã ngưng kết nước thành băng trên hai tay, mỗi một cú đánh đều cường ngạnh mà lực đạo mười phần.



Tất cả học sinh bên ngoài tràng đấu nhìn trận chiến kinh ngạc phát hiện, tuy rằng Mặc Vân Thiên hàn băng hộ giáp cứng rắn dị thường, nhưng đã đấu một lúc mà cư nhiên không chiếm được tiện nghi gì từ tay tân sinh kia.



Lăng Phong thân hình cực nhanh, huấn luyện thực chiến tàn khốc từ nhỏ đã làm cho công kích của anh sạch sẽ mà lưu loát, không có chút động tác hoa lệ vô dụng nào, chiêu chiêu đều nhắm thẳng nhược điểm địch nhân, ngoan lệ dị thường, thay đổi liên tục.



Mà Mặc Vân Thiên tuy rằng thiên tư trác tuyệt, nhưng dù sao từ nhỏ tiếp nhận chính là huấn luyện quân sự hóa chính quy, đối mặt Lăng Phong thay đổi linh hoạt như vậy, không ấn theo phương thức công kích thường quy, ngay cả là có hàn băng hộ giáp, cũng chỉ có thể mệt mỏi phòng bị, ghê tởm nhất chính là, Lăng Phong mỗi lần công kích đều có kèm theo điện lưu cường đại, cho dù không thể tạo thành trọng thương đối với hắn, vài lượt đối chiến cũng khiến cho cơ thể bị công kích làm cho tê dại, động tác càng trì độn.



Không được, như vậy không được! Mặc Vân Thiên trong mắt hàn quang chợt lóe, thả người nhảy về phía sau, thủy long hung mãnh từ trên trời giáng xuống, gào thét bổ vào Lăng Phong. Lăng Phong cánh tay hộ trước ngực, không khí vặn vẹo ngưng kết ra lôi lá chắn màu lam tím, đỡ đòn thủy long trí mạng nhất lực đánh vào. Thủy long cùng băng trùy cắt qua da tay anh, toàn thân cao thấp đầy vết thương lớn nhỏ rỉ máu, làm cho Lăng Phong thoạt nhìn dị thường chật vật.



Nhiệt độ không khí đột nhiên giảm xuống, vũng nước lớn trên mặt đất do thủy long lưu lại nhanh chóng ngưng kết thành băng, lan tràn tới bên người Lăng Phong, đem anh vây tại chỗ. Mắt đen sắc bén như dã thú trừng Mặc Vân Thiên, Mặc Vân Thiên khóe miệng khẽ nhếch, liếc mắt nhìn Mặc Vân Hi dưới đài, mà lúc này Mặc Vân Hi đang nhìn Lăng Phong không chuyển mắt, mắt hạnh hàm chứa thủy nhuận tràn đầy lo lắng cùng đau lòng. Sát ý thoáng chốc nổi lên trong đôi mắt màu băng lam ánh, tay phải ngưng ra một tầng băng mỏng mang theo hàn khí, công kích trực tiếp hướng Lăng Phong.



Lăng Phong môi mỏng nhếch lên, không tránh không né, ngực nặng nề mà đón nhận một hàn băng quyền của Mặc Vân Thiên, không khỏi buồn cổ họng một tiếng, khóe miệng chảy ra một tia đỏ sẫm. Ngay khi Mặc Vân Thiên cho là đã đắc thủ, lại phát hiện tay phải tựa hồ bị cái gì gắt gao hấp thụ ở ngực Lăng Phong, nhìn kỹ mới phát hiện Lăng Phong toàn thân quấn đầy lôi điện thật nhỏ màu lam tím, thanh âm Lăng Phong truyền đến, “Anh có biết độ ấm của lôi điện không?”



Mặc Vân Thiên không nghĩ tới Lăng Phong lại có thể làm được đến bước này, vì vây khốn hắn có thể xả thân tiếp trọng kích. Phát giác sự tình không ổn, nhướng mày, liền nghĩ ra sức bứt ra, Lăng Phong lại từng bước nhanh hơn gắt gao nắm cánh tay Mặc Vân Thiên đánh vào trên người hắn. Theo tiếng vang bùm bùm chói tai, lôi điện quanh thân Lăng Phong bạo khởi, băng trên người cùng trên mặt đất nháy mắt hòa tan. Mặc Vân Thiên cảm thấy một cỗ điện lưu cường đại theo lòng bàn chân cùng cánh tay Lăng Phong nắm lấy đánh úp lại, nếu không phải hắn thân là cao giai dị năng võ giả, thể chất bưu hãn, lúc này khẳng định đã chết trong tay Lăng Phong!



Bất chấp toàn thân đau đớn cùng cảm giác tê liệt, Mặc Vân Thiên tay trái ngưng ra một băng nhận dài hơn một thước, nhanh chóng hướng động mạch cảnh Lăng Phong đâm tới, hai người lúc này đúng là cục diện không chết không ngừng!