Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 53 :

Ngày đăng: 19:16 18/04/20


Chương 53



Sau khi buổi đấu giá kết thúc, cầm được đan dược cấp 6, Lăng Phong liền sắp xếp đến dị năng hội của Versailles thành sở tiến hành tiến giai, bởi vì lần tiến giai này đã thuộc loại tiến giai cao cấp, cho nên dự tính cần thời gian dài hơn so với lần trước.



Sau bữa cơm chiều, Mặc Vân Hi một mình một người nằm úp sấp trên giường, nhàm chán đùa nghịch bạch ngọc bội Lăng Phong đưa cho cậu, trong đầu thế nhưng vẫn nghĩ Lăng Phong tiến hành tiến giai có thuận lợi hay không, đầu ngón tay vô ý thức mơn trớn gốc cây phong lan điêu khắc tự nhiên thuần phác kia, tê ~ một cảm giác đau đớn rất nhỏ truyền đến, cúi đầu vừa thấy, không biết chỗ nào cắt trúng ngón tay, một giọt huyết châu đỏ tươi thấm nhập điêu văn phong lan, có vẻ có chút đột ngột.



“Tê, xem ra chạm trổ cũng không được tốt lắm, thô ráp như vậy.” Mặc Vân Hi xuống lầu tìm tiểu VI lấy hộp thuốc gia dụng, thoa chút thuốc cao cầm máu giảm nhiệt, muốn nói hiện tại y học thật đúng là phát triển, giống loại vết thương nhỏ này, cơ hồ là lập tức có thể cầm máu.



Nhớ tới khối ngọc bội kia là Lăng Phong đưa, cho dù là có điểm thô ráp, Mặc Vân Hi vẫn rất quý trọng, liền đem đi rửa vết máu, “A? Vừa rồi rõ ràng dơ, thật là kỳ quái.”



Nhìn ngọc bội trắng noãn nõn nà, nhưng lại không có một chút vết bẩn, chẳng lẽ là vừa rồi nhìn lầm?



Mặc Vân Hi lật ngọc bội, bài thơ điêu khắc ở mặt trái như là ẩn ẩn lộ ra chút màu vàng, “Thật kỳ quái…” Giơ ngọc bội lên, Mặc Vân Hi đặt nó dưới đèn, muốn nhìn rõ một chút, lại càng ngày càng cảm thấy mơ hồ, mấy câu thơ tựa như phụ đề trong phim 3D, thế nhưng lại di động trong không trung “Phật thổ sinh ngũ sắc hành, nhất hoa nhất thế giới, nhất diệp nhất Như lai.”



Mặc Vân Hi vô ý thức đọc lại câu thơ đơn giản này, chỉ cảm thấy trước mắt càng ngày càng mơ hồ, toàn bộ thân thể cũng có vẻ phù phiếm bất định. Đợi loại cảm giác hỗn độn không trọng lượng này biến mất, Mặc Vân Hi lại có cảm giác có thể bước đi, lắc đầu, ánh sáng có chút chói mắt làm cho cậu theo bản năng xoa xoa mắt.



… Đây là na? Trước mắt cảnh sắc tú lệ, núi xanh trải rộng bốn phía, từng khu đất được bừa tốt tản mát ra mùi thơm của đất, dòng suối nhỏ trong suốt sàn sàn chảy ở giữa, dưới tàng cây của mấy cây hòe tráng kiện rậm rạp có một chòi nghỉ mát, trên chòi nghỉ mát treo hai câu thơ đúng là hai câu trên ngọc bội kia.



Mặc Vân Hi mê mang nhìn hết thảy trước mắt, nếu như là du lịch nghỉ phép, cậu nhất định sẽ tán thưởng hảo một điền viên phong cảnh nhàn nhã, nhưng hiện tại, cậu chỉ muốn biết cậu ở đâu?! Chẳng lẽ lại xuyên qua?



“Khoai tây, khoai tây!” Mặc Vân Hi bỗng nhiên nghĩ đến một loại khả năng, có lẽ cậu lơ đãng gian đi vào biển ý thức?



Nghe được Mặc Vân Hi gọi, khoai tây nhỏ bịch một cái từ trống rỗng xuất hiện ở trước mắt Mặc Vân Hi, đập cánh nhỏ một đầu chui vào trong lồng ngực Mặc Vân Hi làm nũng, “Hi Hi, Hi Hi…”



Thấy được khoai tây nhỏ, Mặc Vân Hi cuối cùng nhẹ nhàng thở ra, “Khoai tây, đây là nhóc làm?”



Khoai tây nhỏ chớp chớp đôi mắt to màu xanh biếc, tò mò nhìn Mặc Vân Hi, “Khoai tây cái gì cũng không có làm, đây là chỗ nào Hi Hi?”



“Đây không phải là biển ý thức của anh sao?” Mặc Vân Hi nhíu mày hỏi.



“A? Không phải nha, khoai tây vừa mới rồi còn ngủ trong biển ý thức.” Khoai tây nhỏ tò mò nhìn phong cảnh bốn phía, “Thật thoải mái nha, khoai tây thích nơi này!”



Mặc Vân Hi có chút đau đầu, đây không phải là biển ý thức của cậu, vậy đây là nơi nào, tại sao mình lại xuyên? Cũng không chết a? Không phải chết mới có thể xuyên sao? Lăng Phong làm sao bây giờ?



Không được, phải bình tĩnh, Mặc Vân Hi ngồi trên thềm đá trước chòi nghỉ mát cố gắng hồi tưởng chuyện phát sinh trước đó, cậu hình như đang nhìn ngọc bội? Sau đó cảm giác thực vựng, sau đó đi đến nơi này?



Ngẩng đầu nhìn câu thơ trên chòi nghỉ mát, đúng vậy, giống như trên ngọc bội! Nhìn nhìn lại chung quanh, vừa rồi không nhìn kỹ, hiện tại vừa thấy, cỏ xanh này, cây hòe này, còn có đình tứ giác này, không phải là trên địa cầu mới có sao?
Herman phóng xuất ra một tia tinh thần lực hướng một loạt ống nghiệm dò xét, “Ân, không sai, dược vật hoạt tính đều phi thường cao.”



“Xuy ~” Blaine ở một bên trêu đùa, “ Mặc Vân Hi cậu được lắm, bình thường lúc tôi cho em luyện, em làm trong hai ba phần thành công một phần, lúc này xác xuất thành công thế nhưng lại cao như vậy.”



Nghe vậy Mặc Vân Hi một trận mặt đỏ, “Đây là do có sư phụ chỉ đạo, còn có vòng tay này hỗ trợ mới được a.” Nói xong còm núp sau Herman đại sư.



“Khụ, không được phép khi dễ Vân Hi.” Herman hiện tại chính là cưng chiều cậu vô cùng.



Blaine bĩu môi, “Đại sư, nhóc con này thật sự xảo trá, không thành thật như vậy đâu.”



Herman cười hỏi, “Vân Hi a, tinh thần lực của em còn đủ thao tác dung hợp không? Lần này chỉ có bảy vị.” Ông cũng không biết chính xác tinh thần lực của Mặc Vân Hi còn thừa nhiều hay ít, dù sao cũng mới thức tỉnh không lâu.



Kỳ thật, hôm nay khoai tây nhỏ phóng thích ý thức lực trị số đã hơn một ít so với bình thường, bất quá khi cậu nhìn đến ánh mắt nóng bỏng của Herman, cùng Blaine cười híp mắt trong con ngươi màu xanh lam lóe ý uy hiếp, vẫn quyết định thỏa hiệp.



“Ân, có vòng tay sư phụ cho, vừa rồi tinh thần lực tiêu hao so với bình thường tiết kiệm rất nhiều, em nghĩ hẳn là miễn cưỡng đủ thao tác dung hợp.” Mặc Vân Hi nói.



“Tốt, tốt, kia Vân Hi cũng nhanh làm đi.” Herman chờ không kịp muốn dùng dung dịch tinh thuần để luyện đan.



Blaine ôn nhu đưa cho Mặc Vân Hi một viên dinh dưỡng đan, “Đến, đây là thưởng cho bé ngoan, sư đệ mau ăn rồi làm việc đi.”



Nhìn viên dinh dưỡng này, Mặc Vân Hi phiêu mắt nhìn đồng hồ điện tử, nguyên lai đã sáu giờ, không tình nguyện lấy bỏ vào miệng, ngô, cũng ăn rất ngon, hương vị ngọt ngào, “Giáo sư, đây là chính thầy làm?”



“Đương nhiên, không bán nga.” Blaine cười nhéo nhéo mặt Mặc Vân Hi, ân, vẫn là tiểu mập mạp xúc cảm tốt.



Mắt hạnh màu đay lóe sao, “Sư huynh, có thể dạy em làm cái này hay không?” Cậu còn dự trữ không ít chiết xuất vật dinh dưỡng đan cơ bản, không thể lãng phí.



“Yêu, ngay cả xưng hô cũng đều thay đổi a, đây chính là dinh dưỡng đan sư huynh đặc chế …”



“Khụ, chính sự quan trọng hơn.” Herman nhìn Blaine muốn bắt đầu đùa Mặc Vân Hi, nghiêm mặt nhắc nhở nói.



“Đúng vậy, đại sư, em đi viết phối phương cho sư đệ.” Blaine thu hồi bộ dáng trêu đùa, “Vân Hi, cậu nhanh đi dung hợp đi, lập tức đem phối phương cho cậu.”



Nhìn Blaine ngoan ngoãn đi viết phối phương, Mặc Vân Hi lặng lẽ đối Herman giơ ngón tay cái lên, Herman tiếu a a làm thủ thế thắng lợi, có cái gì có thể quan trọng hơn luyện đan chứ.



Lee: dạo này bị nghiện chơi Aura Việt, chết thật…