Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 61 :

Ngày đăng: 19:16 18/04/20


Chương 61



Ban đêm, lấy được hạt giống Mặc Vân Hi lôi kéo Lăng Phong vào bạch ngọc không gian.



“Phong, em muốn ở trong này thử trồng dược thực, nhưng là còn cần làm khu cách ly, dược thực bình thường cũng có ý thức lãnh địa cùng tính công kích.” Mặc Vân Hi cười hì hì nhìn Lăng Phong, nếu muốn ở bạch ngọc không gian gieo trồng dược thực, trừ cậu ra, Lăng Phong chính là sức lao động duy nhất trước mắt.



Lăng Phong buồn cười nhìn Mặc Vân Hi khoe mã, sủng nịch nói, “Được, ngày mai anh đi mua vật liệu làm cách ly, trước thú triều giúp em chuẩn bị cho tốt.” Nghĩ đến sắp phải tách ra một thời gian ngắn, Lăng Phong từ nhỏ đã quen độc lai độc vãng, không thể tưởng được chính mình hiện tại thế nhưng lại có chút không muốn, đây là cái gọi là vướng bận sao?



Thú triều, hiện tại không thể nghi ngờ là từ Mặc Vân Hi ghét nhất, sau khi yếu cầu muốn đi cùng bị cự tuyệt lần thứ N, cậu rốt cục quyết định không làm cục nợ của Lăng Phong, “Phong, em làm rất nhiều thuốc khôi phục tinh thần lực cùng viên dinh dưỡng, anh nhất định phải mang theo, em đều dùng ý thức lực gia công, tuy rằng Blaine nói thêm tinh thần lực vào rất lãng phí, nhưng tốc độ khôi phục cùng hiệu quả bổ sung tinh thần lực đều cực kỳ tốt.”



Mặc Vân Hi từ trong không gian lấy ra một đống bình bình lọ lọ, nghĩ nghĩ, lại nhìn bốn phía, “Phong, nếu không anh mang bạch ngọc không gian đi đi, thật sự không được liền trốn vào đây, có thể dùng để bảo mệnh!”



Nhìn Mặc Vân Hi ở bên vội cùng suy nghĩ thay mình, Lăng Phong nói không cảm động là giả, nhẹ nhàng kéo Mặc Vân Hi ngồi xuống bên một bờ ruộng, “Vân Hi, không gian em giữ lại, nếu gặp nguy hiểm liền trốn vào, chỉ khi nào khẳng định là em an toàn, anh mới có thể an tâm làm việc.”



Mặc Vân Hi nhẹ nhàng gật gật đầu, cậu cũng biết gần đây có người theo dõi mình, nếu không Lăng Phong cùng Tề Vũ cũng sẽ không theo sát cậu như vậy, “Phong, khi nào thì xuất phát?”



“Cuối bốn tuần nữa, sau khi thi cuối kỳ phải khởi hành.” Lăng Phong thanh âm rất nhẹ, ôm chặt Mặc Vân Hi đang lẳng lặng tựa vào trong ngực anh, bốn phía phong cảnh như họa, trong không khí tràn ngập mùi bùn đất tươi mát, Vân Hi cho anh cảm giác luôn mềm mại ấm áp, khiến anh có loại cảm giác vớ vẩn cứ đợi ở trong này cả đời như vậy cũng không sai.



Ngày hôm sau khi Herman đến sở nghiên cứu, Mặc Vân Hi mang theo mấy phần dược thiện cùng rau xào buổi sáng cố ý làm, giữa trưa hướng nhân viên công tác của Herman mượn phòng bếp riêng hâm nóng lại.



Khi mang lên từng đĩa thức ăn tỏa hơi nóng lên bàn ăn, Herman cùng Blaine đã kinh ngạc nói không ra lời, thế nhưng lại có phương pháp xử lý phong phú đặc biệt như vậy, bọn họ cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp qua.



“Khụ, sư phụ, sư huynh, dược thiện tất nhiên là tốt, nhưng không thể ăn nhiều trong một lần, cho nên em còn làm cá kho, sườn xào chua ngọt sa, hai người đừng khách khí.” Mấy món này đều là món cậu và Lăng Phong thích nhất, Mặc Vân Hi tin tưởng Herman bọn họ cũng nhất định sẽ bái phục tài nấu nướng của mình, “Còn có hai chén thuốc bổ này, là cố ý đôn cho hai người.”



Mặc Vân Hi cười hì hì đem hai chén thuốc nhỏ đưa tới trước mặt Herman cùng Blaine, “Sư phụ đây là đường phèn đôn tuyết cáp dùng dầu từ ống dẫn trứng của băng thiềm (cáp = thiềm = con cóc), mặc dù có điểm … thế nhưng thật sự rất bổ dưỡng!”




Đoạt lấy gói to, tò mò hướng bên trong cúi đầu, “…”Có thể nói là trong túi chật kín các loại công cụ, nội y tình thú, to to nhỏ nhỏ chai chai lọ lọ đều lóe ra ánh sáng thần bí mà tội ác, “Phong, ném đi!”



Lăng Phong một phen đoạt lại nhét vào không gian, vỗ vỗ đầu Mặc Vân Hi ôn nhu nói, “Đưa cho em, sao có thể ném, ngoan, đi thi trước đi, tối về nhà sẽ chậm rãi nghiên cứu.”



Chuyện này trực tiếp khiến Mặc Vân Hi trong khi thi hai môn lý luận thi sáng nay, luôn luôn phẫn hận cắn cán bút, không phát huy tốt, cậu vốn rất có lòng tin hai môn lần này có thể đạt được đến 60 điểm! Blaine chết tiệt!



Cuộc thi chấm dứt, Harvey chạy đến trước chỗ ngồi của Mặc Vân Hi, “Vân Hi, thi thế nào? Có thể đạt tiêu chuẩn không?”



Mặc Vân Hi ngơ ngác lắc lắc đầu, “Không biết.”



“Anh em? Cậu làm sao vậy?” Tiểu mập mạp thân thiết nhìn Mặc Vân Hi ánh mắt không có tiêu cự, vươn bàn tay béo béo  đầy đặn quơ quơ trước mắt Mặc Vân Hi, “Này, cậu không thoải mái chỗ nào?”



“Tớ cả người đều không tốt, tớ không muốn về nhà…” Mặc Vân Hi đột nhiên kích động túm lấy cổ áo Harvey, “Người anh em, cậu nhẫn tâm nhìn tớ chết sao?”



Harvey lăng lăng lắc lắc đầu, Vân Hi đây là làm sao vậy?



“Tốt lắm, hiện tại tớ liền liên hệ với Lăng Phong, cậu nói với anh ấy hôm nay tớ muốn đến nhà cậu, cùng nhau ôn tập! Không về!” Mặc Vân Hi nói xong thì bấm máy gửi thư.



Harvey mắt nhỏ nháy mắt trừng lớn, có thể nhìn thấy hơn phân nửa đôi mắt, “Anh em, tớ cậu đây là muốn tớ chết đi?!” Nói xong ôm đầu, lảo đảo đi về chỗ ngồi của mình, “Nga, tớ cũng không khỏe, có thể bị bệnh truyền nhiễm, ai cũng đừng tới gần tớ…”



“Uy? Vân Hi sao, em đã thi xong? Tôi đi đón em.” Tút – trò chuyện chấm dứt, Mặc Vân Hi ngốc lăng nhìn máy thông tín, lập tức chết ngất ở trên bàn.