Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 73 :

Ngày đăng: 19:17 18/04/20


Chương 73



Lăng Phong cúi đầu nhìn về phía Mặc Vân Hi ôm cánh tay mình lưu nước miếng, nhíu mày hỏi, “Đó cũng là dược liệu?”



Mặc Vân Hi liếm liếm môi, lắc lắc đầu, “Không, là cơm trưa!”



Bộ dáng mèo tham ăn này lấy lòng Lăng Phong, không hỏi nhiều hơn nữa, xoa xoa đầu Mặc Vân Hi, Lăng Phong một cái thả người liền gia nhập chiến đấu. Mark tuy rằng không thực sự đánh với con ngao giáp thú này, nhưng đối phương cũng không làm gì được cậu ta, hơn nữa so với ngao giáp thú chỉ có thể di chuyển ngang, dùng càng công kích, người máy của Mark hiển nhiên chiếm ưu thế hơn.



Lăng Phong linh hoạt nhảy lên mai ngao giáp thú, ngao giáp thú huy động hai cái càng thật lớn ý đồ công kích tên nhóc so với người máy thì càng nhỏ xinh hơn (Lee: trong QT dịch là nhỏ xinh đó, không phải tớ dịch), nhưng vô luận cố gắng như thế nào, cũng không thể đụng tới Lăng Phong bên trên mai, gấp đến độ hai con mắt lồi ra loạn chuyển trái phải. Lăng Phong rút ra trường kiếm sau lưng, kiếm phong lóe điện quang sạch sẽ lưu loát một trảm chém rơi mắt ngao giáp thú, mũi kiếm tà tà cắm vào cái miệng đang không ngừng phun bọt nước của nó, một trận điện lưu màu lam tím hiện lên toàn thân ngao giáp thú, theo tiếng vang chi chi, tám cái chân dài ầm ầm ngã xuống, ở trên bờ cát tạo ra một cái hố to.



“Mau, Mark, chế trụ nó!” Mặc Vân Hi hướng Mark còn đang ngốc lăng vung tay hô.



Mark vẫy vẫy đầu, đây là chênh lệch giữa dị năng võ giả cấp 7 với mình sao? Mới vừa rồi ngao giáp thú còn khiến bản thân không thể nào xuống tay, cứ như vậy hai đã bị bắt? Vừa bội phục, Mark cũng không quên điều khiển người máy, từ cánh tay phóng ra hai cái dây kéo, nhanh chóng đem ngao giáp thú ngã xuống đất trói gô, thở nhẹ một tiếng, nhảy ra khỏi khoang điều khiển người máy.



“Lăng lão đại, anh rất lợi hại!” Đây là câu nói đầu tiên sau khi Mark hạ xuống nói, nếu cậu vừa rồi không nhìn lầm, Lăng Phong chỉ vung kiếm hai lần, liền thu phục đại gia hỏa toàn thân vỏ cứng rắn này.



“Lăng Phong đồng học kinh nghiệm chiến đấu phi thường phong phú, sức quan sát cũng thập phần kinh người.” Messizer khen ngợi mà dẫn dắt vài người xem không có giá trị vũ lực cùng đi đến trước mặt, “Chỉ là không biết Mặc Vân Hi đồng học vì cái gì muốn bắt sống con ngao giáp thú này?”



Messizer vừa hỏi, đoàn người đều tề xoát xoát nhìn về phía Mặc Vân Hi.



Mặc Vân Hi hai mắt sang lên, “Thứ này phải ăn tươi, chết rồi không thể ăn!” Nói xong còn thật cẩn thận tiến lên đạp ngao giáp thú hai cái, xác định nó đã bị điện giật hôn mê, mới an tâm.



Nghe xong Mặc Vân Hi giải thích, Mark là người đầu tiền phục hồi tinh thần lại, nhảy đến bên cạnh ngao giáp thú bị trói vỗ vỗ hai cái càng thật lớn, “Mặc Mặc! Cậu không điên đi? Ăn nó? Nhìn thấy không, đoản kiếm của người máy của tớ mới chỉ có thể chém ra vài cái dấu như vậy, ai ăn được chứ?!”



Mặc Vân Hi dùng xem ánh mắt nhìn như tên nhà quê mà khinh bỉ nhìn Mark một cái, “Đó là do cậu không biết cách ăn, Phong, bắt nó qua đây đi.”



Lăng Phong nghe vậy cười lắc đầu, một cước đạp bay ngao giáp thú, khiến Harvey cùng Gobe một thân toàn cát.”Khụ, khụ khụ, bụi chết tôi, Lăng lão đại chậm một chút! Các anh sẽ không thật sự muốn ăn cái thứ này đi?!” Harvey một bên che miệng, một bên né tránh khu vực bị ngao giáp thú ảnh hưởng, nói thật, tay nghề của Mặc Vân Hi cậu cũng có vinh hạnh được hưởng qua một chút, vẫn là tương đối, nhưng con dị thú này, bọn họ gặp cũng chưa gặp qua, bộ dáng lại khủng bố như vậy, thật sự có thể ăn sao?



Mặc Vân Hi vừa lòng vỗ vỗ cái bụng tuyết trắng ngửa lên trời của ngao giáp thú, hắc, còn là một con cái, viên tề (viên: hình tròn, tề: yếm cua)! Mặc Vân Hi gọi Lăng Phong, dễ dàng mở ra cái yếm của ngao giáp thú, để ăn loại cua này, đương nhiên hấp mới là ngon nhất, nhưng con ngao giáp thú này quá lớn, căn bản không có cái nồi nào lớn như vậy để chưng, chỉ có thể cắt ra rang lên ăn.



Cái yếm này tựa hồ vô cùng yếu ớt, Lăng Phong chỉ nhẹ nhàng vung tay một cái chém xuống dưới, dưới sự chỉ huy của Mặc Vân Hi, tìm đúng vị trí, trường kiếm nạy một cái, bụng ngao giáp thú lại lật xuống, chẳng qua lần này, lại đem vỏ kiên cố lưu tại trên bờ cát.


“Khụ, Mặc đồng học, cậu có thể nói cho tôi biết, giữ lại con hỏa hầu này, nếu không phải vì ăn, vậy thì có tác dụng gì sao?” Messizer phát huy tinh thần không ngại học hỏi kẻ dưới, khổ bức là hắn muốn viết báo cáo, tha thứ hắn đã hoàn toàn xem bọn Mặc Vân Hi thành một đám ăn hàng!



Mặc Vân Hi dương dương mi, “Tôi muốn con khỉ này dẫn đường, nó nói như thế nào thì nó cũng là dị thú cấp năm cao nhất trong khu rừng này, cũng coi như dị thú cao cấp, khẳng định biết đường, còn có thể giúp chúng ta tránh đi một ít nguy hiểm, gặp dị thú cao cấp so với người khác phản ứng nhanh hơn.” Thấy mọi người nghe chăm chú, Mặc Vân Hi đắc ý hơn, “Hơn nữa đây chính là hỏa hầu, buổi tối nổi lửa trại và vân vân cũng dùng phi thường tốt, đúng không?”



Đối với câu cuối cùng, Messizer chính là trừu trừu khóe miệng, “Chỉ là dị thú hoang dại, như thế nào cũng sẽ không nghe lời như vậy đi, hơn nữa vạn nhất làm mọi người bị thương…” Mọi người ánh mắt cũng không tự giác nhìn về phía mông Harvey, khiến tiểu mập mạp một trận mặt đỏ, “Nhìn cái gì vậy, lão tử đổi quần, không cho nhìn!”



Mới vừa nói xong, chỉ nghe chi một tiếng, hỏa hầu bị điện vựng từ trên mặt đất nhảy dựng lên, nhe răng làm ra tư thế công kích với mọi người.



“Phong!” Theo tiếng la của Mặc Vân Hi, một trận điện lưu màu lam mỏng manh, thông qua dây kéo truyền khắp toàn thân hỏa hầu, “Chi!” Bộ lông màu nâu đỏ của hỏa hầu tất cả đều dựng đứng lên, phù phù một tiếng, lại nằm vật xuống đất.



Mark lau một giọt mồ hôi lạnh chảy xuống trán, lặng lẽ tới gần bên người Messizer, “Học, học trưởng, em cảm thấy chuyện này không cho cũng phải cho.” Messizer chỉ nuốt một ngụm nước bọt, không biết có nên nhắc nhở Mặc Vân Hi hay không, liên bang quy định trừ bỏ không được phép liệp sát ấu tể, đồng dạng không thể hành hạ dị thú đến chết, nhưng… Chỉ là nếu nói ngược đãi, tựa hồ còn không cách nói khác.



Chi ~ hỏa hầu lần này tiếng kêu nhỏ rất nhiều, cực kỳ nhân tính hóa mà liếc mắt trộm ngắm nhân loại khủng bố vây quanh nó, rồi mạnh nhảy lên xoay người bỏ chạy, “Xèo xèo –” nhân loại rất khủng bố, nó phải chạy nhanh về hầu đàn báo cáo!



Mặc Vân Hi hướng Lăng Phong gật gật đầu, chi một tiếng, hỏa hầu mới chạy chưa được vài bước lại ngã xuống đất.



Mọi người im lặng… Yên tĩnh, giống như chết lặng…



Cứ như thế như vậy, như vậy như thế lặp lại vài lần, hiện tại liền xuất hiện một màn cực kỳ có tính hài kịch, Mặc Vân Hi chỉ cao khí ngang xoa thắt lưng đứng trước hỏa hầu dạy bảo nó, hỏa hầu cao cở nửa người thành thật cúi thấp đầu, ngồi chồm hổm ngồi ở trước mặt Mặc Vân Hi gật đầu.



“Ta biết ngươi rất thông minh, thành thật nghe lời, sẽ cho ngươi trở về, biết không?” Hỏa hầu gật gật đầu, nó thật không nên nghĩ người này là người tốt, đều do nó quá ngốc quá ngây thơ!



“Tốt lắm, hiện tại, vì để chứng minh ngươi trung thành, nhiệm vụ đầu tiên, đi, đem trái cây kia hái xuống cho ta.” Mặc Vân Hi cánh tay vung lên, chỉ về phía cây dừa cậu thèm nhỏ dãi đã lâu, mọi người oán thầm, còn không phải là vì ăn!



Hỏa hầu thông minh nhảy thân cây, linh hoạt nhanh chóng bò lên trên ngọn cây, trong chốc lát, liền ôm một quả dừa to cỡ quả bóng rổ nhảy xuống, lấy lòng đưa tới trước mặt Mặc Vân Hi, “Ân, phi thường không tồi!”



“Chi — “



Messizer viết báo cáo 【 mới vào dải rừng, gặp phải một đàn hỏa hầu cấp 4 nhỏ đánh lén, mông Harvey đồng học bị thương nhẹ, Gobe đồng học xử lý thích đáng. Lăng Phong đồng học giết bốn con, Mark đồng học giết hai con, Mặc Vân Hi đồng học — thu phục một con! 】