Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 75 :

Ngày đăng: 19:17 18/04/20


Chương 75



Rất nhanh cơn mưa to tầm tã cùng với cuồng phong vặn vẹo thổi về phía mặt đất, từng đạo tia chớp chiếu sáng bầu trời đêm, phía trên mặt biển đã hình thành luồng khí xoáy thật lớn, cũng chầm chậm tới gần Pansy sơn mạch.



“Như vậy không đi xuống được, chúng ta nhất định phải tìm sơn động có vị trí cao để trú mưa!” Trong lúc chạy nhanh, Messizer cõng Harvey la lớn, dưới chân lại không chút nào tạm dừng, “Mark, cậu giữ chặt Gobe, đừng để tụt lại phía sau!”



Tuy rằng Mark lúc này hận không thể gọi người máy ra, nhưng người máy thật lớn không chỉ không thể nhanh chóng di động trong rừng, lại rất có thể tạo thành lỡ đất, buộc một nút thắt giữa hắn cùng Gobe, trước mắt, người cao to sẽ không đến mức tụt lại phía sau.



Lăng Phong che Mặc Vân Hi trước ngực, đôi mắt trầm tĩnh cảnh giác quan sát bốn phía, thân thủ linh mẫn bật nhảy bay nhanh, ở dưới lôi quang chiếu rọi tựa như một đạo tia chớp màu đen xuyên qua trong rừng, anh đi ở phía trước nhất đội ngũ, phụ trách dò đường cùng cố gắng tìm kiếm địa điểm tị nạn thích hợp.



Nghe thấy Messizer la lên, Mặc Vân Hi bất an muốn ló đầu ra xem tình hình, xốc lên mũ trùm đầu của áo khoác, nước mưa lạnh như băng đánh vào trên mặt đau rát, ngay lập tức bị Lăng Phong ấn trở về, “Thành thật ngốc trong đó đi.”



Một gốc cây đại thụ cách đó không xa bị tia chớp chẻ ngã, “Cẩn thận!” Messizer hô, Mark cùng Gobe chạy cuối cùng sít sao né qua, thế này không được, loại thời tiết này ở trong rừng quá nguy hiểm!



Mặc Vân Hi núp trong lồng ngực Lăng Phong rất muốn làm cái gì đó, thế nhưng cậu hiện tại ngay cả mình chạy thoát cũng làm không được, nếu như không có Lăng Phong, không chừng sẽ bị cuồng phong thổi đi, làm sao bây giờ? Đúng rồi, ý thức lực! Cậu còn có lá bài ẩn này, Mặc Vân Hi cho khoai tây nhỏ không tiếc gì phóng xuất ra ý thức lực cuồn cuộn không ngừng, cố gắng đem ý thức lớn nhất của mình phát tán ra ngoài, ý đồ cùng thực vật có linh tính câu thông.



Có! Một cỗ ý thức mỏng manh truyền đến, nơi đó có sơn động! Mặc Vân Hi cố gắng loại bỏ những luồng ý thức thực vật hỗn độn khác, từ đó tìm ra phương hướng truyền đến của cỗ ý thức kia, “Phong, đi về phía trước bên trái, bên kia có sơn động!” Mặc Vân Hi vươn một bàn tay chỉ chỉ phương hướng, phương hướng đại khái hẳn là nơi đó, nếu vận khí tốt, ông trời phù hộ bọn họ có thể trực tiếp đến thẳng đó, giữa đường không gặp phải khe núi và vân vân!



Lăng Phong không hỏi Mặc Vân Hi làm sao mà biết được, lập tức thay đổi phương hướng, cũng phất tay ý bảo phía sau theo sát. Cứ như vậy, đội ngũ hướng phương hướng Mặc Vân Hi chỉ chạy như điên một hồi lâu, dưới chân bùn nhão ẩm ướt dần dần bị nham thạch thay thế, mà khi ngay cả Mặc Vân Hi cũng bắt đầu hoài nghi phán đoán của bản thân, rốt cục, Lăng Phong ở chỗ giữa sườn núi phía trước phát hiện sơn động theo như lời Mặc Vân Hi.



Tất cả mọi người đều vui vẻ, không khỏi bước nhanh hơn. Đến chỗ cách cửa động trên dưới 50 mét, Lăng Phong ý bảo mọi người ngừng lại, buông Mặc Vân Hi xuống hộ ở phía sau, “Mark, bảo vệ tốt bọn họ.”



Mark lập tức gọi người máy ra, chỗ này tướng đối trống trải, mở ra hộ thuẫn của người máy, lực phòng ngự phi thường kinh người, Messizer cũng thả Harvey xuống, tiến lên cùng Lăng Phong sóng vai, “Lăng Phong, có dị thú?” Loại vị trí huyệt động thiên nhiên tốt này, bình thường đều đã có dị thú cư trú, hơn nữa nơi này là vùng rừng núi, có sào huyệt dị thú cao cấp cũng không tính là kỳ quái.



Lăng Phong gật gật đầu, rút ra trường kiếm, đề phòng hướng về phía cửa động bày ra tư thái công kích.



Tiếng gầm trầm thấp thị uy từ trong động truyền ra, “Ngao ô ~” một đôi mắt màu xanh biếc hòa với tiếng sói tru đầu tiên xuất hiện trong tầm mắt mọi người, đây là một đầu cự lang thân hình cao lớn màu xám tro, từng bước đi đến vững vàng mà uy phong, hiển nhiên là thủ lĩnh trong tộc đàn. Đi theo sau nó chính là bốn đầu sói rừng rậm (Lee: raw nó là thế này 丛林狼, QT dịch là cây cối lang, tớ mới edit thành sói rừng rậm, ai biết chính xác chỉ tớ với) trưởng thành to lớn.


Mặc Vân Hi đi theo Lăng Phong chui vào, bên này hang rõ ràng so với ổ sói vừa rồi ẩm ướt hơn rất nhiều, còn kèm theo mùi nước biển. Mặc Vân Hi một bên phóng xuất ra ý thức lực tham hướng bốn phía, một bên theo cỗ năng lượng dao động kia tìm được một cái thủy đàm phát ra ánh sáng màu lam nhạt.



“Phong, nơi này có dao động năng lượng, hẳn là có cái gì!” Mặc Vân Hi nhìn hồ sâu màu lam trong huyệt động tối đen có chút hưng phấn, càng tới gần cậu lại càng có thể cảm nhận được năng lượngsinh động, loại cảm giác này rất mãnh liệt, giống như là dược liệu cao cấp, nhưng cậu có thể khẳng định không phải thực vật.



Lăng Phong ném đạn ánh sáng vào thủy đàm, ánh sang màu trắng chiếu sáng mặt nước, ngay tại thời điểm đạn ánh sáng tạo thành sóng gợn dần dần bình ổn, đầm nước lại bắt đầu kịch liệt sôi sục, một con rắn gì đó từ sâu bên trong đầm nước bơi lên.



Đầu có chút giống cá nheo, chung quanh thân thể thô lớn kích khởi điện lưu màu lam, là cá chình điện?! Mặc Vân Hi phản ứng đầu tiên cho rằng đây chính là loại cá chình biển trước kia chỉ nghe mà chưa thấy qua, đương nhiên con này phi thường dài, cùng cự mãng không sai biệt lắm!



Cậu không biết cá chình điện này ở liên bang gọi là gì, “Phong, con này sẽ thả điện, cẩn thận một chút!”



Lăng Phong để Mặc Vân Hi lui ra phía sau một chút, “Anh không sợ nhất chính là điện.” Không đợi Mặc Vân Hi kịp phản ứng, liền nhảy vào trong đầm. Nhất thời trong đầm điện quang mở rộng, cá chình điện dùng thân thể dài mà hữu lực cuốn lấy Lăng Phong, cố gắng thả ra điện lưu màu lam.



Nhưng nhân loại này tựa hồ không sợ điện, điểm ấy làm cá chình rất khó hiểu, càng dùng sức buộc chặt thân thể, ý đồ ghìm chết kẻ xâm lấn này. Lăng Phong rút ra dao găm trên đùi hung hăng đâm vào bụng cá chình điện, tay rạch một đường, hoàn toàn rạch mở ngực nó.



Cá chình điện vặn vẹo vài cái, dần dần mất đi khí lực, thời điểm Lăng Phong mang theo nó nhảy lên bờ, đã chết hoàn toàn. Quá trình chiến đấu dị thường thuận lợi, con cá chình điện này bình thường ở trong biển bá đạo đã quen, không nghĩ tới hôm nay cư nhiên gặp phải thiên địch không sợ điện.



Lăng Phong ném cá chình điện dài năm sáu mét ở trên bờ, lau mặt, “Vân Hi, em nói chính là cái thứ này sao?” Tuy rằng anh cũng chưa thấy qua loại dị thú này trong biển, nhưng phỏng chừng cũng phải cấp sáu cấp bảy, hơn nữa phi thường hiếm thấy, tinh hạch hẳn là thuộc tính lôi, đối với anh rất hữu dụng.



Mặc Vân Hi cẩn thận tới gần bờ đầm, trên nước nổi một ít thứ màu đỏ sậm, là máu cá chình điện, nhưng vẫn như cũ phát ra ánh sáng nhạt màu u lam, “Không phải, vật kia hẳn là ở dưới đáy đầm, không biết là cái gì, có thể là tài liệu cao cấp.”



Lăng Phong nghe vậy mới vừa tính toán lại vào nước, lại bị Mặc Vân Hi một phen túm lại, “Quá nguy hiểm, vạn nhất có dị thú hải dương khác làm sao bây giờ?” Trong mắt hạn tràn đầy lo lắng, một màn vừa rồi đã dọa cậu, cho dù là tài liệu cao cấp cũng không trọng yếu bằngLăng Phong.



“Không quan hệ, đây là một đầm nước đọng thông với đáy biển, anh nghĩ là sào huyệt của dị thú kia, bên trong cũng không có hơi thở dị thú khác, yên tâm.” Lăng Phong vỗ vỗ tay Mặc Vân Hi, đem dao găm cắn ở ngoài miệng, hít sâu một hơi khí lặn vào trong đàm.



Mặc Vân Hi lo lắng ở bờ đầm đi vòng quanh, thỉnh thoảng hướng bên trong dò xét, cảm giác thời gian dài dằng dẵng trôi qua, Phong như thế nào còn không ra! Ngay khi cậu nhịn không được muốn dùng máyliên lạc cứu viện, Lăng Phong đột nhiên chui ra khỏi mặt nước, trong tay túm một khối tinh thạch bất quy tắc phát ra ánh sang màu u lam được quần áo bọc lại.



“Lôi tinh?!” Mặc Vân Hi thốt ra, đây là trực giác đầu tiên khi cậu nhìn thấy khối tinh thạch này! Không dám tin từ trong tay Lăng Phong tiếp nhận tinh thạch màu u lam, xúc tua năng lượng dao động sinh động lại mãnh liệt chứng thật suy đoán của cậu, trời, bọn họ thế nhưng thật sự tìm được lôi tinh rồi!