Xuyên Việt Chi Đại Luyện Đan Sư

Chương 94 :

Ngày đăng: 19:17 18/04/20


Chương 94



Thời điểm nhóm dị năng võ giả bị bọn Mặc Vân Hi gọi tỉnh lại, tất cả đều là vẻ mặt mờ mịt, đối với việc mình vừa rồi thất thố không biết chút nào, “Không phải đâu, tôi chỉ cảm thấy vừa rồi giống như mơ một giấc mộng không tồi, nhưng cụ thể thế nào thì một chút cũng nghĩ không ra!” Jack loạng choạng còn có chút choáng đầu nói rằng.



Bùi Ân biểu tình ngưng trọng, “Chẳng lẽ đây là cái gọi là công kích tinh thần? Từ khoảng cách xa như vậy đã bắt đầu ảnh hưởng đến chúng ta sao?”



“Đội trưởng, nếu thật sự là như thế, chúng ta đây…” Jacob có chút do dự có nên vào thánh đường không, khoảng cách xa như vậy đã có thể mê hoặc bọn họ, cho dù bọn họ đi vào tám phần cũng không có năng lực chống đỡ, nhưng cũng không thể đã đến chỗ này rồi lại buông tha đi.



Trong lúc nhất thời, sĩ khí nhóm dị năng võ giả đều thập phần suy sụp, bọn họ là võ giả, cho dù gặp phải dị thú hung tàn, chẳng sợ giống như bá vương long, đều có thể nghĩ biện pháp chạy trốn, ít nhất có hy vọng sinh tồn, mà đối mặt loại công kích không hề có dấu hiệu, nhìn không tới sờ không được này, bọn họ từ trong lòng có loại cảm xúc mâu thuẫn, như vậy chẳng phải là chết không minh bạch?



“Mọi người hãy nghe tôi nói, kỳ thật cũng không tất yếu quá mức lo lắng.” Tuy rằng tâm tình đồng dạng ngưng trọng, nhưng Bùi Ân vẫn cố gắng khuyên giải, “Từ tình huống vừa rồi chúng ta có thể thấy được, cái gọi là công kích tinh thần, tính chất mê hoặc chiếm đa số, cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng thực chất gì với chúng ta, hơn nữa báo cáo trong thánh đường chỉ có một người là khảo sát quan, tôi tin tưởng chúng ta vẫn có hy vọng thắng lợi.”



“Không sai, vừa rồi anh bạn Tiểu Mặc không bị mê hoặc, xem ra liên bang an bài là sớm có đối sách , chỉ cần cậu ấy có thể ở thời khắc mấu chốt đánh tỉnh chúng ta, tôi cũng không tin chúng ta nhiều người như vậy, không thắng được ông ta!” Lôi Mông mặc dù to con, nhưng sức quan sát cùng lực phân tích đều thập phần sắc bén, an bài chiến thuật cũng tương đối tinh tế, hắn xem ra, liên bang nếu để bọn họ đưa Mặc Vân Hi đi theo, khẳng định có đạo lý, hơn nữa vừa rồi Mặc Vân Hi cũng thể hiện tác dụng của cậu ấy, chỉ có cậu ấy không có bị mê hoặc.



“Đúng, chúng ta còn có một tia hy vọng, thiên tân vạn khổ đến được đây, không thể buông tha!” Một người võ giả nói rằng.



Mặc Vân Thiên con ngươi màu băng lam nhìn về phía Mặc Vân Hi trầm mặc một bên, “Vân Hi, em vừa rồi có cảm giác được cái gì không?” Nhóm dị năng võ giả đều đưa ánh mắt hướng về phía Mặc Vân Hi, dựng thẳng lỗ tai muốn nghe cậu cảm thụ.



“Tôi, tôi không có cảm giác gì.” Mặc Vân Hi mày nhẹ chau lại, kỳ thật vừa rồi cậu có một loại cảm giác rất kỳ quái, tổng cảm thấy có loại hơi thở thân thiết, hơn nữa thánh đường giống như có cái gì vẫy gọi cậu về, bất quá Mặc Vân Hi không nói ra, này rất quái dị, hơn nữa trừ cái này ra, cậu đích xác không bị bất luận cái gì mê hoặc.



“Kỳ thật, vừa rồi trừ bỏ Vân Hi, còn có một người là tự mình tỉnh lại.” Lăng Phong nhìn về phía Mặc Vân Hạo đứng ở phía sau Mặc Vân Thiên, “Mặc Vân Hạo sau khi tôi được Vân Hi đánh thức, rất nhanh tự mình tỉnh táo lại.”



Mặc Vân Thiên nghe vậy nghiêng người hỏi ý kiến, “Vân Hạo, có thật không? Em là như thế nào tự mình tỉnh lại ?”



Mặc Vân Hạo hiển nhiên đối với việc Lăng Phong nói có chút tức giận, cậu ta biết người khác ở sau lưng gọi cậu ta là quái vật, cho nên cậu ta không nguyện ý ở trước mặt anh trai biểu hiện mình không giống người khác, nhưng vẫn thành thật hồi đáp, “Ân, em chỉ là cảm thấy đau đầu, có chút ghê tởm, cảm giác chán ghét, phi thường phẫn nộ, sau đó liền tỉnh.”



“Phẫn nộ?” Jack không hiểu, “Có thể hay không là bởi vì cậu ta tinh thần lực cường đại hơn chúng ta không? Dù sao cũng là võ giả cường hóa.”



“Ân, có khả năng, tóm lại chúng ta bây giờ có thể xác định chính là tiến vào thánh đường, tinh thần lực càng mạnh càng có lợi.” Bùi Ân nghiêm túc nói, “Chúng ta đây trước tiên ở nơi này bổ sung tinh thần lực, Vân Hi, chỗ cậu còn bao nhiêu thuốc khôi phục tinh thần lực?”



Mặc Vân Hi đem toàn bộ thuốc khôi phục tinh thần lực từ trong không gian lấy ra, đếm xong rồi nói, “Đội trưởng, còn có 26 bình!”



“Được, cậu phân cho mọi người mỗi người hai bình, đi vào thánh đường, tất cả mọi người phải tùy thời bảo trì trạng thái tinh thần lực đầy đủ nhất, chờ chúng ta khôi phục tốt tinh thần lực, liền xuất phát, mọi người nắm chặt thời gian nghỉ ngơi.” Bùi Ân nói xong, lấy một dao dăm nhỏ như phi tiêu đưa cho Mặc Vân Hi, “Vân Hi, cái này cậu cầm, nếu cần thiết, có thể dùng để đánh thức chúng tôi, cảm giác đau là thứ có thể làm cho người ta bảo trì thanh tỉnh dễ nhất.”



Mặc Vân Hi do dự mà nhìn về phía Lăng Phong, thấy Lăng Phong gật đầu mới tiếp nhận dao găm, “Được, tôi sẽ tận lực bảo trì thanh tỉnh.”



Bởi vì tinh thần lĩnh vực của thánh đường ảnh hưởng rất rộng, cho nên nhóm dị năng võ giả chỉ có thể tại chỗ xây dựng cơ sở tạm thời, khôi phục tinh thần lực, cũng không có tùy tiện đi lại, đỉnh núi lửa nóng nực vô cùng, may mắn có Mặc Vân Thiên ngưng xuất một ít khối băng lớn an trí chung quanh doanh địa hạ nhiệt độ, bất quá vì giảm bớt hao tổn tinh thần lực, số lượng khối băng thập phần hữu hạn.



“Vân Hi.” Ngoài lều vang lên thanh âm Mặc Vân Thiên, Mặc Vân Hi nhanh chóng mở ra cửa lều.
Bùi Ân lắc đầu, “Không biết, tôi đi thử xem.” Nói xong liền chậm rãi tiến lên bước một bước, muốn đi qua.



Đột nhiên, trước mắt không khí một trận vặn vẹo, tựa hồ xuất hiện một mặt gương cực lớn, chặn đường đi của Bùi Ân, một người chậm rãi từ trong gương đi ra, tóc ngắn màu vàng, mắt màu xanh lam, mặc trường bào đẹp đẽ quý giá, đúng là người hắn nguyện trung thành quốc vương Qi Nuoer —— Theril!



“Bệ hạ?” Bùi Ân không khỏi kinh hô ra tiếng, tuy rằng trong lòng vẫn còn duy trì một chút thanh tỉnh, nhưng người trước mắt này thật sự là quá giống, giữa lúc giơ tay nhấc chân, đều giống Theril như đúc.



Đôi mắt xanh của Theril híp lại, lại mở miệng nói chuyện, “Bùi Ân, kỵ sĩ trung thành của ta, ngươi muốn vi phạm lệnh vua, khiêu chiến hoàng quyền sao?” Thanh âm thanh lãnh, mang theo uy nghiêm không cho nghi ngờ, lộ ra một cỗ khí đế vương.



Loại cảm giác này Bùi Ân quá quen thuộc, hoàn toàn chính là Theril bệ hạ không sai, Bùi Ân nhanh chóng quỳ một chân, làm một kỵ sĩ lễ, “Bệ hạ, Bùi Ân thề sống chết nguyện trung thành với bệ hạ, tính mạng nguyện dâng cho bệ hạ, trung thành đến chết!”



Theril cằm khẽ nhếch, “Rất tốt, ngươi muốn đi qua nơi này, trừ phi buông bỏ cậu ta, hoặc là ngỗ nghịch ta, ngươi hiểu được ý của ta, hiện tại, nói cho ta biết lựa chọn của ngươi!”



Bùi Ân khiếp sợ mà mở lớn mắt, “Bệ hạ! Ngài như thế nào lại biết…” Nói đến một nửa nhanh chóng cúi đầu, “Bệ hạ, bất luận thời điểm gì tôi cũng sẽ không có khả năng ngỗ nghịch ngài!”



“Vậy buông bỏ cậu ta! Rời khỏi cậu ta! Không bao giờ gặp lại cậu ta! Triệt để khiến cậu ta chết tâm! Thẳng đến khi quên ngươi!” Tiếng nói của Theril mang theo phẫn nộ gầm gừ quanh quẩn bên tai Bùi Ân, chấn động đến mức hắn mất đi tự hỏi năng lực.



“Không, bệ hạ… Không, tôi…” Bùi Ân không ngừng lắc đầu, giãy dụa giữa tình cảm cùng trung thành.



“Cậu ta không là người ngươi có thể có được, ngươi không thể làm cậu ta hạnh phúc, trên người cậu ta chính là huyết mạch hoàng thất tinh khiết nhất! Là chủ tử ngươi muốn tận trung, muốn có được cậu ta, trừ phi giết ta! Trừ phi ta chết! Nếu không liền rời khỏi cậu ta!”



Theril nói khiến Bùi Ân hết sức thống khổ, hắn không biết phải lựa chọn như thế nào, lựa chọn người nào với hắn mà nói tựa hồ cũng sống không bằng chết, đúng! Không sai! Có lẽ chỉ có chính mình lựa chọn tử vong mới là chính xác nhất, phản bội bệ hạ hắn làm không được, buông tha người kia so với chết còn thống khổ hơn, như vậy, có lẽ… Có lẽ mình chết mới là giải thoát chân chính! Lúc này, suy nghĩ này trong lòng Bùi Ân càng ngày càng rõ ràng.



Bùi Ân rút ra bội kiếm, mắt nhìn đế vương cao cao tại thượng, hắn từ lúc còn nhỏ đã phát thệ nguyện trung thành, “Bệ hạ, thực xin lỗi, tôi không có cách nào đưa ra lựa chọn.”



Bội kiếm để ngang trước người, Bùi Ân tuyệt vọng mà nhắm hai mắt lại, đột nhiên, bên tai vang lên một âm thanh kêu gọi 【Đội trưởng Bùi Ân! Mau tỉnh lại! Không nên bị ảo tưởng mê hoặc! Mau tỉnh lại, đội trưởng Bùi Ân, đây là thử luyện… 】



Ảo tưởng? Đội trưởng? Thử luyện? Bùi Ân mở mắt, chần chờ mà nhìn Theril biểu tình dữ tợn.



Theril trợn mắt nhìn, “Ngươi như thế nào còn chưa động thủ? Còn không đi tìm chết?! Ngươi lựa chọn đi! Là cái gì, là cái gì?”



Kiếm phong thẳng chuyển, Bùi Ân mãnh liệt đâm về phía ngực Theril, trong mắt khôi phục thanh minh, “Câm mồm, ngươi không phải là bệ hạ!”



Soạt, trong nháy mắt kiếm đâm trúng Theril, hình vẽ Theril lại giống như thủy tinh vỡ vụn, rơi rụng, trước mắt Bùi Ân xuất hiện con đường nối tiếp bên ngoài, nhấc chân đi tới là đến cửa, không có gì ngăn trở.



Lee: đến chương này tui cá chắc nửa kia của Bùi Ân chính là Blaine.