Xuyên Việt Chi Gia Hữu Hiền Thê (Nhà Có Vợ Ngoan)

Chương 10 :

Ngày đăng: 13:09 18/04/20


Trần Tĩnh đem nến trong phòng thắp lên, mang một thùng nước vào đặt dưới mái hiên bắt đầu rửa măng trúc. Buổi trưa ngày hôm qua thấy phu quân và Tiểu Bảo có vẻ rất thích ăn mì nên tối nay y quyết định sẽ làm mì cho cả hai ăn.



Đem lòng heo đã ngâm nước muối từ tối hôm qua ra rửa lại cho hết mặn, cắt ra để đó, một lát nữa xào tỏi, chẳng hiểu sao phu quân y cứ luôn gọi trứng đất là tỏi.



Bên ngoài trời bây giờ cuồng phong gào thét, gió thổi vào phòng rít lên từng hồi từng hồi kẽo kẹt, Dương Dật trong lòng không ngớt lo lắng, chẳng biết căn phòng có bị gió thổi bay đi mất không nữa. Rõ ràng buổi trưa mặt trời vẫn còn rực rỡ, vậy mà bây giờ đã chuyến biến thành cái dạng này. Cổ đại đúng là không tốt, bão lớn như thế này mà chẳng có chút tin tức báo trước nào.



“Trần Tĩnh này, bão lớn như thế liệu nhà chúng ta có bị thổi bay đi mất không?” – Dương Dật lo lắng hỏi.



“Phu quân đừng lo, nhà chúng ta phòng ốc dựng rất chắc chắn. Hai năm trước cũng gặp một trận bão nhưng chẳng bị làm sao cả, không cần lo lắng.” – Trần Tĩnh ngồi ở trong bếp nhóm lửa, ánh lửa chiếu lên khuôn mặt anh khí bừng bừng kia, Dương Dật nhìn đến ngây người. Trần Tĩnh con mẹ nó thực quá mức là đẹp trai a. Người đàn ông này vậy mà thực sự thuộc về mình.



“Cha, ta sợ.” – Nhóc Béo ngoan ngoãn ngồi ở trên đùi Dương Dật, nếu là bình thường, thằng nhóc này sớm đã chạy tót đi chơi rồi.



“Gà con, cha, gà con chạy vào nhà rồi.” – Nhóc Béo chỉ vào một lỗ hổng trên cánh cửa, ở đó có một con gà rừng con đang cố sức chui vào. Tám con gà con vậy mà vẫn còn sống, hôm nay bên ngoài mưa to gió lớn như vậy, bọn chúng nhất định là muốn chui vào trong này tìm chỗ an toàn trú ẩn.



Tám con gà rừng con sau khi chui vào trong nhà thì đem hai cái cánh nhỏ đập đập rũ sạch nước trên người. Trần Tĩnh thấy vậy thì đuổi bọn chúng vào trong bếp đến chỗ đống rơm dùng để nhóm lửa, bọn chúng chui loạn vào trong đó một lúc rồi ở yên trong đó luôn.



Tuy rằng đã được Trần Tĩnh đảm bảo, nhưng mà kiếp trước Dương Dật đã được chứng kiến qua cảnh tượng hoang tàn sau cơn bão cho nên hắn vẫn còn rất khẩn trương, lo lắng.



Món lòng heo xào tỏi hương vị rất ngon, cả nhà ba người ăn hết một đĩa lớn, Nhóc Béo cũng ăn nhiều hơn so với bình thường một ít.



“Trần Tĩnh, bên ngoài mưa gió lớn như vậy, chúng ta về phòng chắc là phải đội mưa qua rồi.” – Dương Dật nói. Hiện tại, mưa lớn như vậy, nước mưa không kịp chảy xuống hết liền hướng những lỗ nhỏ trên mái hiên mà chảy xuống.




P/s: Lời tác giả chương này ta edit đại khái theo ý như vậy chứ câu chữ không chính xác hoàn toàn nha.



Áo tơi nhìn nó như vầy nè



100247598982388840



Vì mấy cái hình người mặc áo tơi nó hơi bị… xấu, thôi thì lấy hình trong game minh họa nha, hơi hư cấu tý như mà… đẹp



851821031



Bánh ngô nè. Cái loại này chưa đc ăn bao giờ. Cơ mà sẽ tìm công thức làm thử xem thế nào, nhìn ngộ ha.



01300000164481121238436210257



Thanh niên Dương Dật chắc là tưởng tượng đến cái cảnh này nên mới mất ngủ cả đêm đây.



nhung-bai-hoc-canh-tinh-tu-sieu-bao-the-ky-haiyan



Lúa đổ mà còn bị ngập nước thì chính xác nó là như thế này.