Xuyên Việt Chi Miễn Vi Kỳ Nam

Chương 150 : Ngày đầu ở kinh thành

Ngày đăng: 23:50 21/04/20


Viên An Thế tuổi chừng bốn mươi, rất thân thiện tiếp kiến đoàn người Tần Miễn, không có chút kiểu cách nhà quan. Có lẽ Hoắc viện trưởng đã nói sơ tình huống nhà Tần Miễn với ông ta nên lúc nhìn thấy một nhà bốn người bọn hắn, trên mặt ông không có biểu lộ gì khác thường.



Hoắc Tư Duệ đại biểu cho bản thân, Lôi Hướng Trí, Khúc Tung Văn, Bộ Thanh Vân và Triệu Thiên đưa một phần quà tặng. Tần Miễn thì ra hiệu Lôi Tần Nhạc dâng lễ vật lên.



Hoắc Tư Duệ cười nói: “Viên bá bá, chắc ngài còn chưa biết đâu? Rượu nho và chao nhà đại ca cháu có tiếng tăm lừng lẫy khắp phủ Thanh Thiên. Mùi chao không tính là thơm, nhưng chất mềm nhẵn, hương vị nồng, có thể nói là già trẻ đều thích.”



Viên An Thế cười ha ha “Sao lại không biết? Trong kinh thành có một tửu lâu bán món chao này, nghe nói chính là mua từ phủ Thanh Thiên, mỗi đĩa một khối mà giá đã một lượng bạc. Không nghĩ tới hôm nay lão phu thật có lộc ăn đến no. Tần công tử và Lôi đại công tử khách khí quá.”



Tần Miễn nói: “Chỉ là chút lòng thành, nào phải lễ lớn gì. Kinh thành hiện là thời điểm học trò khắp nơi tụ về, các khách *** gần như đều kín chỗ. Nếu không nhờ Viên đại nhân hỗ trợ, chỉ sợ nhà chúng ta muốn tìm một nơi dừng chân tại kinh thành cũng không dễ. Nếu Viên đại nhân cảm thấy rượu nho và chao không tệ, bất cứ lúc nào cũng có thể bảo Tư Duệ chuyển lời cho Tần mỗ, Tần mỗ lại để người đưa một ít đến đây.” (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); “Vậy lão phu xin đa tạ trước.” Viên An Thế mỉm cười gật đầu.



Ngồi ở Viên phủ một lát, mọi người đứng dậy cáo từ.



Viên phu nhân từ buồng trong đi ra, khó hiểu nhìn trượng phu đang ngồi uống trà “Lão gia, ta không hiểu. Ngài khách khí đối với bọn Hoắc công tử thì cũng thôi, chung quy hắn và vị Lôi tiểu công tử kia là thí sinh triển vọng của kỳ thi xuân năm nay, nhưng sao cũng khách khí với người họ Tần và họ Lôi kia như vậy? Bọn họ là…” Viên phu nhân nhíu mày, trên mặt lộ vẻ khinh thường.



Viên An Thế liếc nàng ta một cái, buông chén trà xuống, phất tay áo bỏ đi “Cái nhìn đàn bà!” ……



Vừa ra khỏi đại môn Viên phủ, Bộ Thanh Vân liền hô to.



“Đại ca, đại tẩu thật lợi hại, chao nhà các ngươi còn bán tới kinh thành! Sao không mở một cửa tiệm ở đây? Ta khẳng định sẽ kiếm được đầy chậu đầy bát!”



Khúc Tung Văn liếc xéo “Nhìn dáng vẻ ngươi xem, có giống một thư sinh không?”



Bộ Thanh Vân khoanh tay “Giống hay không thì có gì quan trọng? Ta nói thật đấy.”



Tần Miễn lập lờ nước đôi “Có lẽ sau này có sẽ cơ hội, ai biết trước được chứ.”



Lôi Hướng Trí hỏi: “Đại tẩu, chúng ta định về khách *** ôn bài, các ngươi cũng trở về hay đi dạo tiếp?”



Tần Miễn nhìn nhìn Mãn Mãn trong ngực “Hai tiểu tử này còn sung sức lắm, chúng ta dẫn chúng đi dạo thêm một lát rồi về. Các ngươi cũng đừng ru rú trong phòng ôm sách học mãi, không bằng đi giao lưu trao đổi với các học trò khác, học hỏi lẫn nhau, có lẽ sẽ có thêm thể ngộ.”



Ba người Lôi Hướng Trí, Hoắc Tư Duệ và Khúc Tung Văn như có chút đăm chiêu.



“Đa tạ đại tẩu đề điểm.”



Mỗi người đi một ngả. Tần Miễn bảo Lôi Tần Nhạc đánh xe ngựa về khách ***.



Mãn Mãn hối thúc Tần Miễn “Phụ thân, chúng ta đi dạo phố đi.”



“Được, được.”




Hai mắt Tần Miễn sáng rực. Sao hắn lại quên nhỉ, đại mặt than nhà hắn là người từng tham gia tảo triều hai năm đấy, nhất định hiểu rõ hoàng cung.



Mãn Mãn chớp mắt mấy cái, đến gần bên tai Viên Viên, nói nhỏ: “Ca ca, ta thấy lão cha lại lén hôn lỗ tai phụ thân.”



“Hưm!” Viên Viên nhẹ giọng nói “Đừng nói ra. Lão cha nói phụ thân sẽ thẹn thùng, dù chúng ta thấy được cũng phải giả vờ như không thấy.”



Tần Miễn: “…”



Lôi Thiết trấn định ôm hai nhi tử lên, bước nhanh rời đi “Tức phụ, chúng ta dẫn bọn nó đi thả diều.”



Còn chưa đi hai bước, phía sau truyền tới tiếng nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ “Lôi, Thiết!”



Mãn Mãn cười khanh khách “Lão cha, chạy mau, phụ thân đuổi theo kìa!”



Lôi Thiết ôm chặt hai tiểu gia hỏa phi nhanh.



Tần Miễn đuổi theo không bỏ “Đứng lại!”



Viên Viên cũng vui vẻ “Phụ thân, cố lên!”



“U!!” Nhất Điểm Bạch mạnh mẽ chạy theo.



Một nhà bốn người một sói lây nhiễm niềm vui cho người qua đường, trên mặt ai nấy đều mỉm cười nhìn theo.



-Hết chương 150-



Chú giải:



(1) Bánh quy đường: Cách làm tham khảo ở http://www.meishij.net/china-food/xiaochi/beijing/193731.html



bánh quy đường



(2) Bánh nướng mè



bánh nướng mè



[Xuyên việt chi miễn vi kỳ nam]