Xuyên Việt Chi Miễn Vi Kỳ Nam

Chương 180 : Mộc quận vương và tiểu hầu gia

Ngày đăng: 23:50 21/04/20


Tần Miễn chấn động. Đỗ thị đã chết? Ai lại xuống tay với một phụ nhân nội trạch(1) như bà?



“Hoàng thượng, xin thứ tội.” Lôi Thiết nhìn về phía Hiếu Huệ đế.



Ánh mắt Hiếu Huệ đế hơi âm trầm. Ngài cũng đang suy nghĩ là ai xuống tay với Đỗ thị. Trong mắt Hoàng đế, Đỗ thị không chỉ là một phụ nhân nội trạch, còn là mẫu thân của Trấn quốc công. Ngài không thể không hoài nghi sau chuyện Đỗ thị bị giết còn có nội tình khách. Ngài tuyệt không nghi ngờ Lôi Thiết, nếu Lôi Thiết muốn xuống tay với Đỗ thị, sẽ không đợi đến bây giờ.



“Ừ, Lôi ái khanh quỳ an đi.”



Tần Duệ Kỳ hiểu chuyện nói: “Duệ Kỳ và Duệ Lân ngày khác lại đến vấn an Hoàng Thượng bá bá.” (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Hiếu Huệ đế lại cười nói: “Được.”



Sau khi bốn người Tần Miễn cáo lỗi, dẫn theo Nhất Điểm Bạch, Kim Mao rời đi.



Đoan Ninh công chúa tiếc nuối nhìn Nhất Điểm Bạch, Kim Mao đi xa, Kim Mao trông hàm hậu khù khờ lại đáng yêu, cô vốn định đến làm quen với nó.



“A Hách, hôm nay ở lại cung dùng bữa đi. Lâu rồi khanh chưa tiến cung, bồi trẫm tán gẫu một lát.” Hiếu Huệ đế nói với Trưởng Tôn Hách. Trưởng Tôn Hách đương nhiên tuân theo “Thần cung kính không bằng tuân mệnh.”



Thái hậu, Hoàng hậu và Đoan Ninh công chúa nhìn ra họ có chuyện nói, đều tìm cớ rời đi.



Đoan Ninh công chúa mang theo một đại cung nữ và sáu tiểu cung nữ dọc theo đường đá cuội nhỏ, không nhanh không chậm đi về phía trước, ánh mắt lướt qua muôn hoa đang ganh đua khoe sắc, tâm tình vui vẻ, nhịp bước nhẹ nhàng, vừa chuyển qua một cửa nguyệt môn(2) bất chợt thấy đại hoàng tỷ Yến Thanh công chúa mặt mày âm u đứng nơi đó tựa như quỷ mỵ, sợ tới mức tim suýt nữa nhảy ra ngoài.



“Đại hoàng tỷ sao lại một mình đứng đây?” Đoan Ninh công chúa không thích vị đại hoàng tỷ này, nhưng bận tâm thể diện Hoàng gia, đành phải lộ vẻ tươi cười với đối phương.



Yến Thanh công chúa lạnh lùng nhếch môi, hất cằm lên “Phụ hoàng triệu kiến cả nhà Trấn quốc công, vậy mà gọi cả ngươi đến đó. Có phải họ muốn gả ngươi cho Trấn quốc công hay không? Hiện trong lòng ngươi rất đắc ý nhỉ?”


Lôi Thiết đứng dậy mở cửa, một lát sau, cầm một phong thư dán kín trở vào.



“Lại xảy ra chuyện gì?” Tần Miễn câm nín. Từ khi đến kinh thành, gần như chẳng có chuyện gì tốt lành.



Lôi Thiết: “Người bên phủ ngũ đệ đưa tới”



Tần Miễn dậy chút hứng thú, tựa vào cánh tay y cùng nhau xem thư.



Thư quả thật là Lôi Hướng Trí viết, nội dung rất lý trí. Lôi Hướng Trí tin tưởng cái chết của Đỗ thị không phải do Lôi Thiết xuống tay, hơn nữa sẽ không trách Lôi Thiết, cũng thừa nhận chính bản thân phải chịu một phần trách nhiệm. Trong thư, Lôi Hướng Trí phân tích mục đích sau màn của hung thủ, giống như Tần Miễn, hắn cho rằng mục đích hạ độc thủ là muốn ly gián quan hệ giữa hắn và Lôi Thiết. Lôi Hướng Trí đề nghị hai huynh đệ giả vờ trở mặt, không lui tới nữa, chỉ mong từ đó có thể tìm ra hung thủ thực sự, báo thù cho Đỗ thị.



Lôi Hướng Trí gởi thư khiến Tần Miễn an tâm, xoay người ôm lấy Lôi Thiết “Ngủ. Đại sự to mấy cũng đợi ngày mai hãy nói.”



-Hết chương 180-



Chú giải:



(1) Phụ nhân nội trạch: ý chỉ người phụ nữ bình thường trong gia đình, phụ trách việc nhà.



(2) Cửa nguyệt môn



cửa nguyệt môn



[Xuyên việt chi miễn vi kỳ nam]