Xuyên Việt Chi Miễn Vi Kỳ Nam

Chương 64 : Bữa cơm bên thông gia không dễ ăn (2)

Ngày đăng: 23:49 21/04/20


Trong phòng đã có không ít người. Lôi Đại Cương cùng tức phụ, hai nhi tử, đại nhi tức(1), hai tôn tử và hai tôn nữ đều có mặt, gần như cũng là cả nhà xuất động. Còn có một nhà Lôi Tiểu Phượng. Trượng phu Lôi Tiểu Phượng tên là Vạn Dương Thụ, trưởng nữ Vạn Tiểu Hương đã gả đi, con trai độc nhất Vạn Diệu Tô cưới vợ Trần thị, ấu nữ Vạn Tiểu Nhu đã định thân, tháng Tư năm sau thành thân. Lôi Tiểu Vân và Đổng Đại Ngưu có trưởng tử Đổng Anh, thứ tử Đổng Hùng, đại nhi tức Vương thị, nhị nhi tức Tiểu Vương thị, bốn người đang chiêu đãi khách nhân. Vài tiểu quỷ ở trong phòng chạy tới chạy lui làm ầm ĩ.



Lôi Tiểu Vân, Lôi Đại Cương, Lôi Đại Cường và Lôi Tiểu Phượng, tổng cộng bốn huynh đệ tỷ muội. Hôm nay Tần Miễn mới nhận mặt hết thân thích bên Lôi Đại Cường.



Nhiều người như vậy đều ngồi chờ ở trong phòng, có vẻ chen chúc. Nhưng may mà nhà chính đủ lớn, không thì thật phải ngồi sát rạt nhau.



Lôi Đại Cương, Lôi Đại Cường vẫn không vừa mắt nhau, lãnh đạm nói hai câu khách khí rồi tách ra chào hỏi với những người khác. Chào hỏi xong, người cả phòng ngồi vào chỗ của mình.



Vài ánh mắt quét tới quét lui Tần Miễn và Lôi Thiết. (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); Tần Miễn làm như không thấy, im lặng ngồi dựa vào tường, tao nhã vắt chéo chân, trong tay bưng chén trà nóng, thỉnh thoảng nhấp một ngụm.



Lôi Thiết vốn mặt than, cũng xem như không có việc gì.



Chỉ chốc lát sau, bên ngoài có tiếng hô: “Ra bắt heo!”



Mấy khách nam đứng dậy đi hỗ trợ hoặc vây xem, bọn nhỏ cũng đều chạy ra coi náo nhiệt. Tần Miễn không nhúc nhích nên Lôi Thiết cũng bất động.



Vệ thị nói với Đỗ thị: “Tỷ tỷ, hay là chúng ta vào bếp hỗ trợ.”



Đỗ thị mỉa mai: “Cần gì nói với ta, ngươi tự đi nói lão gia tử ấy, ngươi không nói làm sao hắn biết ngươi cần mẫn chịu khó.”



Vệ thị không hờn không giận “Tỷ tỷ giận ta sao? Nghiêm cách mà nói đáng lý ta và đại tỷ nên thân thiết nhất hiểu nhau nhất mới phải, là ta sai. Nếu tỷ tỷ không lên tiếng, ta cũng không được động.”



Đỗ thị đột nhiên đứng lên “Ý ngươi nói ta lười biếng sao?”



Vệ thị áy náy nói: “Tỷ tỷ hiểu lầm ta rồi. Thôi vậy, ta ra bên ngoài xem.” Dứt lời, nhanh nhẹn rời đi.



Lôi Thiết bỗng nhỏ giọng nói: “Đỗ thị quá yếu.”



Tần Miễn hiểu rõ ý y– một khi hoàn toàn áp chế được Đỗ thị, chưa chắc Vệ thị sẽ không quay qua nhìn chằm chằm hai người họ.



Nhưng hắn cũng không lo điều này, lặng lẽ nhướng mi về phía Lôi Hướng Trí đang mím môi nhìn bóng dáng Vệ thị “Ngũ đệ sẽ không để Đỗ thị chịu thiệt.”



Trong mấy huynh đệ Lôi gia, Đỗ thị thương nhất là Lôi Hướng Trí đồng thời trong mấy huynh đệ Lôi gia, Lôi Hướng Trí cũng là người hiếu thuận với Đỗ thị nhất. Lôi Hướng Trí sẽ không trơ mắt nhìn Đỗ thị bị Vệ thị áp chế. Một khi có Lôi Hướng Trí chỉ điểm, ‘sức chiến đấu’ của Đỗ thị sẽ sánh ngang Vệ thị. Cho nên Đỗ thị yếu thế chỉ là tạm thời, ‘tranh đấu’ giữa bà và Vệ thị vẫn còn tiếp diễn.



Đổng Vĩ đi tới “Thiết biểu ca và Miễn ca đang nói chuyện gì vậy? Ở trong phòng chờ cũng nhàm chán, ta dẫn các ngươi ra ngoài đi dạo một chút nhé?”




Sắc mặt Lôi Thiết trầm xuống, kéo Tần Miễn đứng lên, đi đến trước mặt Lôi Tiểu Vân, nhàn nhạt mở miệng: “Cô, bức chúng ta thành thân là thân đệ đệ của cô. Trưởng tỷ như nương, nếu cô có ý kiến, sao lúc trước không khuyên bảo ông ấy?”



Mặt Lôi Tiểu Vân cứng đờ.



Trong sân một mảnh im lặng xấu hổ.



Ánh mắt người bên ngoài giống như kim đâm dừng trên mặt Lôi Đại Cường, Lôi Đại Cường xanh tím cả mặt.



“Chúng ta còn có việc, cáo từ trước.” Lôi Thiết kéo Tần Miễn đi thẳng.



Lôi Đại Cương cười ha ha, thoải mái uống một ngụm rượu “Có vài người a, càng già thì càng hồ đồ.”



“Lôi Đại Cương, ngươi có ý tứ gì?” ‘Cộp’ một tiếng! Lôi Đại Cường đặt đôi đũa xuống bàn, lớn tiếng chất vấn.



“Ha ha” Lôi Đại Cương gắp một cục sườn nhiều thịt cho tôn tử, mí mắt không hề nâng lên một chút “Ta không chỉ tên nói họ, ai già hồ đồ thì trong lòng người đó tự biết. Chỉ nghe lời của thuật sĩ hương dã liền bức nhi tử của mình cưới nam nhân. Ai, người ta hay nói ‘Có mẹ kế liền có bố dượng’. Thật đúng là không nói sai.”



“Ngươi —” Lôi Đại Cường không thể nhịn được nữa, giương nắm đấm lên.



“Muốn đánh ta? Có bản lĩnh thì đến đây.” Lôi Đại Cương cũng đứng lên, khinh thường nói.



Lôi Đại Cường nhào tới “Ngươi muốn chết!”



Người bên cạnh vội vàng can ngăn “Thôi thôi, cả hai đều bớt nói đi!”



Trong sân hỗn loạn cả lên.



-Hết chương 64-



Chú giải:



(1) Nhi tức: con dâu



——–