Xuyên Việt Chi Miễn Vi Kỳ Nam

Chương 70 : Làm địa chủ cũng không tệ

Ngày đăng: 23:49 21/04/20


Tần Miễn đỡ eo y, phòng ngừa y bị té ngã.



“Lén lút đi gặp ông bà ngoại lần cuối, nhưng vẫn bị họ phát hiện, bảo tiểu cữu đuổi theo cho ta một lượng bạc. Nếu không có một lượng bạc này, có lẽ trên đời sớm đã không còn người tên Lôi Thiết. Ta cầm một lượng bạc này, một đường lên phía Bắc…”



Tần Miễn đẩy đầu của y qua đây, nhìn kỹ ánh mắt y “Huynh đang tỉnh táo sao?”



Lôi Thiết vòng tay ôm lại hắn “Rất tỉnh táo.”



“Huynh vẫn luôn không nhắc tới chuyện trong mười năm kia, ta còn tưởng huynh không muốn nói ta biết” Tần Miễn nhìn y, mỉm cười, trong lòng thoải mái. (adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({}); “Ta sẽ không gạt ngươi bất cứ chuyện gì.” Lôi Thiết nắm cằm hắn, hôn khẽ môi hắn, tiếp nhận dây trâu “Lúc trước không nói là vì không biết nên kể từ đâu. Năm đó…”



Tần Miễn nghiêm túc lắng nghe.



Thẳng khi về tới nhà, Lôi Thiết mới kể xong cố sự, Tần Miễn vẫn còn bị vây trong chấn động, quên cả xuống xe, bị Lôi Thiết từ trên xe ôm đi xuống, dắt vào nhà, an trí ngồi xuống sô pha.



Hắn vạn lần không ngờ mười năm của Lôi Thiết khúc chiết như vậy, nhiệt huyết như vậy, phấn khích như vậy, trầm trọng như vậy. Khó trách trước giờ y vẫn không nhắc tới.



Đứng ở cửa phòng bếp, nhìn Lôi Thiết ngồi trước lòng bếp nhóm lửa nấu nước, Tần Miễn đi qua ngồi xổm xuống, vòng tay ôm y. Biết quá khứ của Lôi Thiết, hắn đối với Lôi Thiết càng thêm đau lòng, tâm càng thêm thân cận, đồng thời có chút thấp thỏm. Lôi Thiết trút hết không giữ lại gì với hắn, nhưng hắn vẫn chưa muốn lập tức đem chuyện không gian ra nói cho Lôi Thiết, không liên quan đến tín nhiệm hay không, mà là cẩn thận trong mức cho phép.



“Kỳ thật ta có một chuyện luôn gạt huynh –”



Lôi Thiết ôm chặt hắn, nghiêng đầu lấp kín đôi môi, tiếp tục nhìn chằm chằm bếp, sắc mặt như thường “Ta biết. Ta sẽ đợi đến ngày ngươi sẵn lòng nói cho ta.”



Tần Miễn vừa thở dài nhẹ nhõm vừa hơi thất vọng. Lôi Thiết không truy hỏi bí mật của hắn, hắn lại cảm thấy Lôi Thiết không quá để ý hắn. Tâm tình mâu thuẫn thật a. Bất quá bọn hắn có thời gian rất dài, rất nhiều chuyện quả thật không thể nóng vội.



“Đợi đến Mười lăm tháng Tám, huynh thật sự dạy ta…” Tần Miễn nghĩ đến sự kiện trọng yếu nhất theo như lời Lôi Thiết, thì không khống chế nổi tâm tình kích động, tim đập rộn lên, máu nóng sôi trào.



Lôi Thiết gật đầu “Giờ Tý ngày Mười lăm tháng Tám thích hợp nhất.”


Tần Miễn đặt một túi tiền nhỏ màu xám lên bàn, đẩy về phía lý chính, cười nói: “Có phải đất nền hay không còn không phải nhờ một câu của lý chính thúc? Lại nói, thôn chúng ta có tổng cộng bảy dãy phòng ốc, ngoài dãy nhà chúng ta và dãy đối diện nhà chúng ta ra vẫn còn năm dãy khác. Nếu có thôn dân muốn mua đất nền có thể sắp xếp vào năm dãy kia, thúc nói có được không? Huống chi chúng ta cũng không phải muốn chiếm lợi gì, chủ yếu là xét thấy mảnh đất kia liền kề với nhà mình thuận tiện hơn.”



Lý chính sờ túi tiền, là một đĩnh bạc, kích cỡ như vậy chỉ có thể là ngân nguyên bảo năm lượng, ông thuận tay thu túi tiền vào tay áo, cười nói: “Được rồi, ta vạch mảnh đất kia ra cho các ngươi.”



“Đa tạ lý chính thúc.” Tần Miễn vui vẻ nói.



Lý chính mỉm cười nhìn Lôi Thiết một cái, trêu ghẹo: “Thiết tử a, có tức phụ tài giỏi như vậy, về sau thể nào cũng bị lấn át. Ha ha ha…”



Lôi Thiết chắp tay nói: “Về sau còn phải nhờ lý chính thúc chiếu cố nhiều hơn.”



“Đâu có, đâu có.” Lý chính cười ha hả. Tức phụ Lôi Thiết hiểu chuyện, vốn đã tặng hai bọc điểm tâm, giờ lại cho năm lượng bạc. Dù về sau họ còn có chuyện phiền tới ông, ông cũng sẽ dành chỗ tốt cho họ.



Ông mở một quyển sổ ra nhìn “Hiện tại giá đất hoang, một mẫu là một lượng hai trăm văn, các ngươi mua mười lăm mẫu đất hoang thì là — mười tám lượng bạc. Mặt khác, khâu xử lý khế đất cần năm mươi văn tiền.”



Lúc này Tần Miễn cầm ra một khối ngân nguyên bảo mười lượng, một khối năm lượng và ba nén bạc một lượng, lại đếm thêm năm mươi văn tiền lẻ.



Lý chính thu tiền, đứng lên, chỉnh lại quần áo “Đi thôi, hiện tại chúng ta đi đo đạc đất vạch ký hiệu, ăn sáng xong là liền vào Huyện lo liệu khế đất cho các ngươi.”



“Làm phiền lý chính thúc.”



Lý chính dẫn hai nhi tử theo phụ giúp, mấy người cầm dụng cụ đo đạc đi đo đất, cắm cọc gỗ tứ phía làm dấu hiệu, giữa các cọc gỗ có giăng dây thừng.



Sau khi đi một vòng đo đạc làm dấu hiệu thì dừng tại căn nhà Tần Miễn, lấy căn nhà làm ranh giới phía đông của khu đất, về sau nếu muốn nới rộng nhà cửa thì xây thêm ở hướng bắc, hướng tây hay hướng nam đều tiện.



-Hết chương 70-



———-