Xuyên Việt Chi Pháo Hôi Nam Xứng

Chương 133 : Lam Nhược Phong tới

Ngày đăng: 15:04 18/04/20


“Mộ đồng học, Lam Nhược Phong tới đây.”



Diệp Thạch đầy hứng thú, “Trang Du mới vừa đi, Lam Nhược Phong liền tới, Lam Nhược Phong hắn tới đây làm gì? Mộ Thần, ngươi có biết không?”



“Không biết! Ta cũng không phải là thần tiên.” Mộ Thần lười biếng dựa lưng vào ghế dựa rồi nói.



“Ngươi tuy rằng không phải là thần tiên, nhưng mà ngươi luôn luôn liệu sự như thần nha.” Diệp Thạch nói.



Mộ Thần nhướng mày, cười như không cười nhìn Diệp Thạch, “Vậy à? Ta liệu sự như thần sao? Di, ta tính ra được Diệp Thạch chỉ thích Mộ Thần thôi này.”



Diệp Thạch quẫn bách liếc Mộ Thần một cái, Mộ Thần đắc ý cười ha ha.



Diệp Thạch cắn chặt răng, làm bộ tức giận nói: “Ta cũng tính ra được Mộ Thần chỉ thích Diệp Thạch thôi!”



“Thạch Đầu, ngươi bói toán quả nhiên rất chuẩn xác nha.” Mộ Thần cười nhìn Diệp Thạch, trêu tức nói.



Diệp Thạch đỏ mặt cúi đầu, trong lòng chảy qua một dòng nước ấm.



Bên này hai người Mộ Thần cùng Diệp Thạch đang liếc mắt đưa tình, bên ngoài Lam Nhược Phong lòng như lửa đốt tiến vào.



Lam Nhược Phong vừa vào cửa, liền chặn đầu Mộ Thần hỏi: “Trang Du vừa mới tới đây?”



“Đúng vậy! Vừa mới tới.” Khi Lam Nhược Phong xuất hiện, đỏ ửng trên mặt Diệp Thạch đều lui xuống, toàn bộ tinh thần đề phòng nhìn Lam Nhược Phong.



Lam Nhược Phong nhíu mày, sắc mặt ngưng trọng hỏi: “Trang Du hắn nói chuyện gì với các ngươi?”



Sắc mặt Diệp Thạch cổ quái nhìn Lam Nhược Phong, “Trang Du là tình nhân của ngươi nha! Chuyện của hắn, ngươi không đi hỏi hắn lại tới hỏi chúng ta làm gì?”



Sắc mặt Lam Nhược Phong lập tức trầm xuống, gần đây Trang Du càng ngày càng lạnh nhạt với hắn.



Hơn nữa, sau khi Lục Nghiêu xuất hiện và Mộ Thần thăng cấp võ linh, thái độ của Trang Du đối với hắn càng ngày càng không tốt.



Thời điểm lúc ban đầu, ánh mắt của Trang Du nhìn mình tràn đầy sùng bái cùng hâm mộ, nhưng mà hiện tại, lại tràn đầy thở dài cùng phiền muộn.
Mộ Thần kế tiếp còn có bốn trận đấu, nếu trận đầu liền thua, vậy mấy trận đấu kế tiếp phải làm sao?



Mộ Thần thản nhiên nhìn Diệp Thạch, thở dài, không để bụng nói: “Thạch Đầu, an tâm một chút, chớ nóng nảy. Làm tu sĩ, tâm phải giống như nước vậy, phải bình thản, ngươi nóng nảy như vậy rất dễ dàng sinh tâm ma.”



“Nhưng tên Sư Tử Ngọc kia đang tính kế ngươi đó!” Diệp Thạch nổi trận lôi đình.



Mộ Thần không để bụng, “Một nhị tinh võ linh mà thôi, không tính là cái gì.”



Diệp Thạch khó chịu nói: “Thật là, sư phụ ngươi cũng không chịu giúp ngươi.”



“Sư Tử Ngọc hơn phân nửa là không có trải qua sự đồng ý của các trường lão khác liền đem danh sách công bố, sư phụ muốn ngăn trở cũng không còn kịp nữa rồi.” Mộ Thần thản nhiên nói.



Phú Nguyên Bảo lập tức gật đầu, “Mộ sư huynh liệu sự như thần, việc này Hùng trưởng lão trước đó đích thật không biết, sau khi biết thì Hùng trưởng lão đã tìm Sư tiền bối đánh lớn một trận, bất quá, việc xấu trong nhà không thể ngoại dương… Việc này người biết cũng không nhiều, nghe nói, Sư Tử Ngọc bị Hùng trưởng lão đánh cho không dám ra ngoài.”



“Đánh tốt, nên đánh chết hắn!” Diệp Thạch hung dữ nói.



Đôi mắt Diệp Thạch thẳng tắp nhìn về Phú Nguyên Bảo, Phú Nguyên Bảo bị Diệp Thạch nhìn mà khắp cả người phát lạnh, sau đó hắn nghe Diệp Thạch hỏi: “Thực lực chiến đấu của cái tên Chúc Húc này thế nào?”



Sắc mặt Phú Nguyên Bảo quỷ dị nhìn Mộ Thần, trả lời: “Nghe nói tênChúc Húc nàyrất là khó giết, hắn là thợ săn tiền thưởng nổi danh ở Fred đế quốc, rất nhiều tu sĩ thành danh đều chết trên tay hắn, hắn là một cái nhân vật rất ngoan, tại thời điểm Minh Nguyệt học viện luận võ cũng đã giết qua vài học trưởng cùng viện, Mộ Thần sư huynh, nếu ngươi lên đài, hắn hơn phân nửa sẽ cùng ngươi không chết không ngừng, không bằng ngươi nhận thua sớm đi.”



Mộ Thần cười lạnh: “Thật sự là cám ơn đề nghị của ngươi.”



Vẻ mặt Diệp Thạch đau khổ nhìn Mộ Thần, hơi chần chờ nói: “Kỳ thật, đề nghị của Phú Nguyên Bảo không tồi...”



Mộ Thần cười nói: “Yên tâm đi, một cao thủ cấp bậc nhị tinh võ linh mà thôi.”



Diệp Thạch nhìn bộ dáng Mộ Thần tràn đầy tin tưởng thì âm thầm cắn môi.



“Ta đổi với ngươi!” Diệp Thạch nói.



Mộ Thần xoa đầu Diệp Thạch, “Đừng nói hưu nói vượn.”